Tào Tháo ở trên lầu thấy rõ Hứa Chử bày trận theo hình chùy.
Còn trận của Điển Vi thì thuộc loại công thủ cân bằng. Nói cách khác, thế trận trong thủ có công.
Ở giữa có xếp tám trăm quân Trường mâu, hai bên có hai trăm quân đao thuẫn. Hậu quân là quân kỵ.
Bất cứ lúc nào, quân lính cũng có thể xuất chiến. Có điều, trang phục của quân kỵ dường như so với trong ấn tượng của Tào Tháo hơi khác.
- Công Nhân! Kỵ quân Hổ Bôn tị sao thấy có chút hơi khác? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.net chấm c.o.m
Đổng Chiêu híp mắt, tập trung quan sát.
Người phát hiện ra điều đó cũng không chỉ có một mình Tào Tháo.
Các tướng trong vọng lâu cũng đều nhạy bén thấy được kỵ quân Hổ Bôn có sự khác biệt.
Yên ngựa của họ có chút quái dị, hai bên nhếch lên, kỵ sĩ ngồi trên dường như có tác dụng cố định.
Hơn nữa, dưới yên ngựa, mỗi bên còn có một cái dây buộc một cái hình tam giác để cho kỵ sĩ đặt chân vào đó, chứ không phải như trước, chỉ để hai chân kẹp bụng ngựa.
Những nhân vật lợi hại nhìn thấy đó, ánh mắt lập tức sáng ngời.
- A Phúc! Thứ Quân Minh trang bị là cái gì?
Tào Hồng đang thảo luận chuyện buôn bán với Tào Bằng cũng chú ý tới điểm đó liền lên tiếng hỏi.
- Đó là thứ đồ chơi nhỏ do cha ta thiết kết. Cái yên ngựa kia ngài xem hai bên nhô lên giống như là vòng bảo vệ không? Người ngồi trên yên đó không những thoải mái mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748174/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.