Thời gian làmcho con người ta thay đổi rất nhiều. Tháng không gặp, bạn a5 ngày nào đã trở nên hoạt ngôn hơn, bạn ấy kể chuyện đã nói đùa nhiều hơn chút đỉnh. Vậy nên chuyện thắc mắc về bạn ấy tôi đã được giải đáp trong vui vẻ.Khoa là em chị Linh, tôi vừa mới biết, Khoa nói thật ra không biết chịquen tôi. Lúc đó tôi cũng định nói chị cậu ấy đã từng đánh yêutôi...nhưng nghĩ một lúc thì thôi, móc chuyện ra kể sinh nhục... 
Mà cũng vì sự đến bất ngờ của 2 chị em nhà nọ, sự nói năng lanh lẹ hơn một tí của bạn nam kế bên, tôi quên mất anh bạn trai men lì chuyên đá đểuvừa nói chuyện. 
Lúc nhớ lại cũng hoảng lắm, giật mình đứng phắtdậy, vừa lúc bạn Khoa hỏi sao không Hân, tôi lại vô thức cười cười ngồixuống. Tôi thật là phải cố kìm nén rằng không sao, định nghiêng mặt quanhìn thử Nguyên Anh đã tắt chưa, nhưng ngặt nỗi, mặt khách hàng chềnhềnh đó, họ nói chuyện mà mình cứ nhìn tứ tung cũng kì. Mà lỡ họ giận, bỏ về không mua thì khốn. 
Nguyên Anh ơi, tắt đi nhé! 
Cầu cho nhà hắn cúp điện đi, wifi không có hắn sẽ yên phận thôi. 
2 chị em nhà họ Ngô vừa về, tôi ba chân bốn cẳng chạy đến cái bàn... 
Cuộc gọi video đã tắt cách đây 15 phút, có mấy tin của lớp trưởng gửi đến... 
”Lỡ bấm tắt rồi“.. 
”Nãy tao thấy thằng đó đứng gần mày, biểu thằng đó đứng xa mày một chút đi..” 
”Ê, họ mua gì lâu vậy? Còn nhớ tao không vậy” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-khong-thich-yeu-may-dau/2396700/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.