Quân nghe xong thẫn thờ một lúc.
“Bách lão, đa tạ ơn cứu mạng của ông!”
“Không có gì, ngươi sống chính là ta sống!”
“Không ngờ thuật ẩn giấu của ông lại tài tình đến vậy!”
“Ây da! Ai bảo ta phải tránh né Thiên đạo bao nhiêu năm, nên cũng phải tìm cách để trốn chui trốn lủi!”
“Ông dạy ta được không?”
“Khó lắm! Bí thuật này chỉ có thể thi triển khi sắp chết, khiến cho toàn bộ dấu hiệu của sự sống hạ xuống mức cực thấp, khi sử dụng cũng phải nằm im một chỗ như xác chết không thể làm bất cứ điều gì, lại còn cần có người gọi dậy. Nếu để quá lâu thì sẽ thành chết thật…”
“Ta hiểu rồi!” Quân gật đầu không hỏi thêm nữa.
…
Mười ngày sau, vết thương bên ngực đã không còn đau, hắn có thể vận động được tương đối thoải mái. Nội lực phục hồi một phần ba, linh thức thì một phần tư.
Bấy giờ hắn mới mang những thứ Đồ Huyết lấy được ra xem.
Cái đuôi của Cốt vĩ kim tử hổ dù bị cháy mất một phần ba nhưng vẫn còn giá trị, chắc có thể luyện được ít đồ.
Trận bàn và trận kỳ của Tứ tượng toả không trận. Tuy đã bị hư hỏng nhưng Bách lão biết trận này, mang theo bên mình sau này có thể sẽ có ích.
Cuối cùng là hai chiếc túi trữ vật nhỏ. Theo như Bách lão kể lại thì đó là vật của Hàng Long và Phục Hổ đại sư còn sót lại sau khi tự bạo. Hồng Minh muốn lấy về mà bị Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3735181/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.