Tiểu U thoáng chốc đã nhìn thấy hai người áo đen. Bọn họ đang tiến gần về phía một chiếc hang rất lớn, lớn đến mức hắn chưa từng thấy bao giờ. Bên ngoài hang là những thân cây cổ thụ hàng ngàn tuổi mốc meo và mục ruỗng. Những chiếc rễ uốn lượn nổi gồ trên mặt đất như hàng trăm con mãng xà cuộn mình hung dữ.
Trong cái không khí lạnh lẽo và âm u phảng phất một mùi tanh tưởi nhàn nhạt, phả vào trong gió cảm giác rờn rợn dựng tóc gáy như thể đang phải đối mặt với một nỗi sợ vô hình không cách nào tả được.
Đột nhiên từ bên trong hang sâu vang ra một tiếng gầm gừ nặng mùi sát khí. Hai người áo đen lập tức dừng lại.
Mặt đất run lên những chấn động nhè nhẹ theo nhịp điệu của từng bước chân oai hùng và tiếng gầm gừ ngày càng gần.
Trước miệng hang, thân hình to lớn của Cốt vĩ kim tử hổ dần lộ ra. Chiếc miệng với đôi nanh dài sáng bóng không ngừng phát ra những tiếng “Grừ! Grừ” khe khẽ tràn đầy oán hận. Chiếc đuôi gai nhọn hoắt phe phẩy qua lại đằng sau, chỉ chực chờ đâm vào cổ họng của những ai đến gần.
“Các ngươi tới đây làm gì?” Cốt vĩ kim tử hổ quát.
“Là ta phải hỏi ngươi mới đúng! Tại sao lại dừng Thú triều?”
“GRÀO!”
Cốt vĩ kim tử hổ rống lên một tiếng kinh thiên động địa, gió cuốn ào ào hất văng chiếc mũ trùm đầu của cả hai người, lộ ra một đôi nam nữ.
Nam âm trầm, da hơi sạm, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3722574/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.