Tử lôi kiếm đi trước, lôi điện phóng bừa bãi tàn phá xung quanh. Dù cho uy lực đủ để đốn ngã những gốc cổ thụ ba bốn người ôm nhưng đánh lên người Song đầu Hắc hùng lại chỉ như gãi ngứa. Nó vung chân gạt một cái, tử lôi kiếm đã bay tít như hòn đá bị ai đó ném văng đi rơi leng keng trên mặt đất.
Quân múa thương vũ dũng đâm tới, thương ảnh ngập trời, gió lốc cuốn lên ào ào. Hai con khôi lỗi Hoàng giai thất đẳng cũng vung quyền nhằm hai bên hông con gấu đen mà đấm mà đá.
Song đầu Hắc hùng không hổ là yêu thú cường đại, hai cái miệng máu phun ra mấy quả hắc cầu hất tung khôi lỗi ra chỗ khác. Dù cơ thể sắt thép rắn chắc không dễ bị hư hại nhưng chúng cũng không thể nào tiếp cận được Hắc hùng, chỉ có thể chạy lởn vởn quấy rối ở ngoài.
Quân hơi bực bội trong lòng. Giá như khối lập phương có thể sử dụng được thì tốt, mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhưng Quân chỉ mới học được một chút xíu về nó, hơn nữa vừa rồi tiêu tốn mất một tuần khống chế Tiểu U, chí ít phải chờ một tháng mới có thể dùng lại.
Hắn tức tốc sử ra Liệt địa, hy vọng lần nữa giữ chân Hắc hùng để có thời gian tung ra sát chiêu. Nhưng con gấu đen không ngốc đến hai lần. Nó gầm lên một tiếng, toàn thân bạo phát một luồng kình lực, toả ra xung quanh một chấn động kinh hồn. Hàng trăm mũi chông đá chưa kịp đến gần đã bị phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3719975/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.