Chương trước
Chương sau
Ba tháng sau, bên trong thể nội của Quân xuất hiện một vòng tròn năm màu, đường kính hơn một mét đang không ngừng xoay tròn tạo thành một vòng xoáy.

Linh khí bị hút vào vòng xoáy theo một đầu, sau khi đi qua vòng ngũ hành liền biến thành linh thức tinh khiết hoà vào thức hải.

Quân nhẹ nhõm đứng dậy. Tầng đầu tiên đã luyện thành, hiện tại có Ngũ hành vòng xoáy, hắn sẽ không lo lắng về việc linh thức bị Bách Thiên Binh ăn mất. Cũng không biết bằng cách nào mà ông ta có thể hớp được mặc cho hắn đã thử tìm đủ mọi cách ngăn cản. Bây giờ dù phải chia một nửa số linh thức thu được cho ông ta thì vẫn còn nhanh hơn so với bình thường gấp bốn lần.

“Tiểu tử, vòng xoáy hơi nhỏ nhỉ. Bằng tuổi ngươi nếu Bản toạ tu luyện công pháp này chí ít phải mạnh hơn gấp mười lần!”

Khối cầu không biết từ lúc nào đã tỉnh dậy.

“Ông thì giỏi rồi! Công pháp đấy ông luyện đi!”

Hắn liền điều khiển dòng linh thức tất cả hoà vào thức hải, không san sang khối cầu nữa.

“Ấy ấy! Bản toạ nói thể để ngươi biết trên đời kỳ nhân quái vật rất nhiều, để ngươi đừng lười biếng mà thôi! Hehe!”

“Chẳng qua là sợ ta chết sớm thì ông cũng chết theo!”

“Haha! Tiểu tử thật thông minh! Ngươi chia lại cho ta một ít đi! Ta hồi phục càng nhanh, thì ký ức hồi phục càng nhiều sẽ càng có lợi cho ngươi mà!”

“Lợi thì có lợi nhưng răng chẳng còn! Ông hút mất linh thức của ta, ta chỉ thấy hại mà thôi!”

“Hừ! Tiểu tử nhìn đây!”

Vừa dứt lời, khối cầu bắn ra một luồng ánh sáng vàng nhạt bao phủ toàn bộ thể nội.

“Đây là kết giới do Bản toạ lập ra, có thể ngăn cản được đòn tấn công linh hồn. Hiện giờ chỉ chịu được công kích của Khai hải cảnh trở xuống. Nhưng theo thời gian nó sẽ mạnh lên!”

Khối cầu nói tiếp.

“Bên ngoài ngươi chiến đấu, còn bên trong có Bản toạ bảo vệ. Chúng ta phối hợp đảm bảo không ai có thể làm gì được! Kaka!”

Quân gật gù, xem ra ông ta cũng có chút thành ý. Nhờ vào giải thích của Bách lão, hắn đã hiểu được Nguyên đan là gì.

Nguyên đan có thể xem như kết tinh của nội lực bên trong đan điền, như trái chín trên cành, hấp thu hết tinh hoa của lòng đất mà sinh ra. Không chỉ nội lực cô đặc nồng hậu, mà tốc độ hấp thu lẫn hồi phục phải mạnh hơn khi chưa có ít nhất mười lần.

Thêm vào đó, mỗi lần tiến giai, thì sức mạnh của Nguyên đan sẽ mạnh hơn gấp đôi về mọi mặt. Ngoài ra, nó còn có thể sinh ra những loại năng lực kỳ dị, phụ thuộc và bản thân tu sĩ và công pháp, chẳng hạn đan hỏa, đan lôi…

Nguyên đan càng mạnh thì yêu cầu để tiến giai càng nhiều, uy lực cứ thế theo cấp số nhân, càng về sau càng khủng bố. Cho nên nói là mạnh gấp hai lần, nhưng sự thực có khi một mình đối chiến mười người, hoặc vượt vài cấp đánh nhau vẫn hoàn toàn có thể xảy ra.

Viên Yêu đan mà hắn luyện hóa không có quá nhiều đặc biệt, ngoại trừ lượng nội lực tương đối đậm đặc, dồi dào so với cùng cấp. Cho nên tu bị giữ chân ở Hoàng giai tam đẳng nhưng thực tế nội lực đã mạnh hơn thế gấp mấy lần. Bây giờ có thêm khối cầu nữa thì chí ít trong cảnh giới này hẳn có thể giữ mạng được.

Nhưng kẻ thù của hắn lại chẳng có ai tầm thường, đều có thực lực lẫn chỗ dựa rất lớn, sơ sẩy cái là đi đời ngay.

“Này, ông có cách nào nâng cao thực lực lên không. Kẻ thù của ta rất nhiều, đều là kẻ mạnh cả!”

“Này này cái gì! Không ai dạy ngươi xưng hô hả! Gọi Bản toạ là Bách đại tông sư! Nói năng cho lễ phép vào!” Khối cầu giận dỗi.

“Hứ, đã ở nhờ lại còn lên giọng! Cùng lắm gọi là Bách lão, ông không nghe thì mặc ông!”

“Ngươi…ngươi! Tức chết Bản toạ mà!”

Quân chẳng quan tâm. Hắn thừa biết xưng hô như vậy có phần vô lễ. Nhưng ở đây hắn là chủ, khối cầu kia đang nhờ vả vào hắn. Dù chỉ là cách xưng hô nhưng vô hình chung có thể hạ thấp vị thế bản thân mà nâng cao đối phương lên. Theo thời gian có thể vì thế mà gây ra những hệ quả không mong muốn, nhất là khi khối cầu này thiện ác chưa rõ ràng.

“Thế nào, Bách lão!” Hắn liếc mắt.

“Ta nhịn! Ta nhịn!”

Khối cầu tức tưởi rồi nói tiếp.

“Mỗi tu sĩ đều cần xác định con đường tu luyện của mình: tu nội lực, luyện thể, hay linh hồn. Sau đó đến lựa chọn công pháp, đấu pháp và pháp khí. Ví như ngươi chủ tu nội lực, phù hợp với Hoả hệ thì chọn pháp quyết Hoả nguyên lực sẽ tiến bộ rất nhanh. Nhưng nếu lựa chọn Thủy hệ thì chỉ tốn công vô ích!”

Khối cầu nói tiếp:

“Ngươi tu luyện tuy nhiều mà chưa tinh. Thương pháp thì chủ yếu là Kim, chỉ pháp thì Thổ, bộ pháp thì Phong, quyền pháp thì hỗn tạp, rồi thêm Luyện thể thuật. Hình như ngươi từng luyện cả đấu pháp Lôi nguyên lực nữa!”

Quân cười trừ.

“Bách lão, đấy là vì dòng đời xô đẩy, ta không còn cách nào khác. À mà, ta còn học cả Luyện khí, là Luyện khí sư nhị phẩm đấy!”

“Cái này…còn tạm được! Ta thấy ngươi nên sớm lựa chọn tu cái gì bỏ cái gì thì mới nhanh nâng cao thực lực!”

“Thế trước đây ông tu những gì!”

“Bản toạ luyện bốn loại: Thuỷ Hoả Phong Thổ! Thêm cả linh hồn nữa!”

“Thế mà ông bảo ta luyện một cái thôi!”

“Hừ! Bản toạ thiên phú kinh người, là kỳ tài ngàn năm có một, phàm phu như ngươi làm sao mà sánh được, chẳng khác nào đom đóm so với ánh trăng!”

“Rồi rồi! Ông là nhất!”

Hắn lắc đầu cười khổ, bây giờ đã hiểu vì sao Huyễn Minh và Bách Kim tính tình lại dở dở ương ương, thì ra đều là do có người dạy dỗ!

“Bách lão, làm cách nào để biết mình phù hợp với cái gì!”

“Thông thường dựa vào thiên phú. Nhưng ta cho rằng phải dựa vào trải nghiệm, rèn luyện của bản thân. Khi ngươi tu luyện, chiến đấu cảm thấy gần gũi nhất với loại nào thì đó sẽ là lựa chọn thích hợp nhất!”

“Ta thấy…như nhau cả!” Hắn gãi đầu.

“Cái tên này! Tùy ngươi!” Khối cầu cụt hứng.

“Vậy giờ ta tiếp theo ta nên tu luyện thế nào?”

“Ưu tiên luyện thức hải trước. Kế đó là công pháp và đấu pháp. Các pháp quyết hiện tại của ngươi đều rất lợi hại, chỉ cần luyện đến đại thành thì trong Hoàng giai chẳng phải sợ ai nữa! Nhưng khi dùng ngươi phải cẩn thận, bởi thông qua đấu pháp, kẻ địch có thể suy đoán được đẳng cấp công pháp của ngươi, từ đó rước họa vào thân.”

Khối cầu vừa nói xong đã chui tọt xuống đáy hồ nằm ngủ.

Quân bước ra không gian bên ngoài lấy trường thương vung lên. Hắn dùng thương rất thuận tay, công thủ toàn diện. Chỉ pháp tuy mạnh nhưng hao tổn rất lớn, cần cân nhắc sử dụng. Ngoài ra còn hai cuốn sách về trận pháp hắn cũng muốn học!



“Khai hải cảnh, cuối cùng đã đạt đến rồi!”

Quân mở hai mắt, linh thức tỏa ra quét ngang rừng cây. Dù bên trong hang sâu, nhưng mọi thứ trong vòng bán kính một ngàn mét xung quanh đều nằm trong đầu hắn, cứ như thể bản thân thực sự đang chạy nhảy bên ngoài.

Hắn liền tăng cường linh thức của mình, không ngờ phạm vi đã mở rộng ra tới bán kính hai cây số, nhưng ở khoảng cách này, mọi vật đã không còn chi tiết nữa.

Hắn lại khẽ động, phóng ra một luồng linh thức cực mạnh dọa cho một bầy yêu thú giật mình bỏ chạy.

“Không ngờ còn có thể dùng thế này!” Quân hài lòng gật gù.

“Đương nhiên! Tại ngươi không biết, chứ linh thức còn có thể dùng bằng nhiều cách khác nhau!”

Quân giật mình. Cái khối cầu chết tiệt, lần nào cũng đột ngột xuất hiện.

“Ngươi có thể dùng nó để dò xét xung quanh, để điều khiển đồ vật, để cảm nhận tình trạng dược liệu lúc luyện đan, luyện khí, để tấn công kẻ địch…Nói chung là việc gì cũng đến tay!”

Quân gật gù mở mang ra nhiều điều, hài lòng nhìn thức hải rộng lớn như biển cả bao la.

Bây giờ thức hải xem như tạm ổn, nhưng khi tu luyện công pháp hắn phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng.

Bất diệt thiên quyết không thể luyện tiếp, Đoàn nguyên cự nhân mặc dù vẫn triệu hồi được nhưng không tài nào tiến hành đoàn nguyên lần thứ tư. Hắn vốn hy vọng dù không thể đột phá tu vi thì dựa vào công pháp huyền diệu này nội lực vẫn có thể tăng tiến. Nhưng hiện tại e là vĩnh viễn dừng ở đây.

Có điều Bất diệt thiên quyết là bí mật lớn nhất của hắn, trừ khi không còn cách nào khác hắn mới đem nó nói ra. Nghĩ vậy, nên hắn hỏi sang một vấn đề khác.

“Bách lão, có một việc cần ông giúp. Trong đan điền của ta có một loại Cổ trùng, ông có thể loại bỏ nó được không?”

“Cổ trùng này rất lạ. Ta có để mắt đến, phát hiện nó đã chạy vào Nguyên đan rồi. Hiện giờ nó đang ngủ đông trong đó, không cách nào tiêu diệt được. Có lẽ phải tìm cách sống chung với lũ!”

Hắn gật đầu, như vậy cũng được, còn đỡ hơn là nơm nớp lo sợ.

“Mà sao vết Huyết ấn ở ngực ngươi không tiêu trừ hết!” Khối cầu hỏi.

“Kẻ gieo Huyết ấn này là một Tàn hồn rất lợi hại. Lão thả ta ra để ta tự do chạy nhảy e rằng còn có hậu chiêu. Ta sợ nếu luyện hóa hết sẽ có biến nên vẫn để lại một ít…”

“Tàn hồn? Nó ở đâu?” Khối cầu lập tức hưng phấn.

“Ông hỏi làm gì?”

“Hehe! Một cái tàn hồn như thế chính là thuốc bổ của ta. Nếu có thể ăn được ta sẽ hồi phục cực kỳ nhanh! Heheee!”

“Hừ! Tàn hồn đấy rất mạnh, ta nghĩ còn mạnh hơn cả ông!”

“Nếu vậy ta càng phải ăn! Tiểu tử đưa ta đến đó đi, ta đối phó được!”

“Ông được nhưng ta không được! Bên cạnh lão có rất nhiều Khôi lỗi, cái yếu nhất cũng phải Hoàng giai thất đẳng! Ta không muốn chết!” Quân lắc đầu chối ngay.

Khối cầu lập tức đổi giọng.

“Tiểu tử! Ý ngươi là sao?”

“Hehee! Bách lão quả nhiên sáng suốt! Ông thấy đấy, muốn đoạt được tàn hồn cho ông quả thật rất khó, ta sợ không làm nổi…!”

“Tiểu tử chết tiệt! Ta nhịn…ta nhịn…!”

Khối cầu lẩm lẩm bay đi bay lại rồi phun ra một đoàn ánh sáng.

“Ngươi đi tìm những thứ này, ta sẽ giúp ngươi luyện cây thương trở thành pháp khí cực phẩm!”

“Pháp khí cực phẩm! Hehe! Được! Chúng ta đi thôi!”

Hắn vui vẻ thu dọn đồ đạc rồi nhảy ra khỏi hang.

Pháp khí cực phẩm uy lực rất lớn, chỉ riêng độ cứng đã có thể so với yêu thú Huyền giai, đối phó với khôi lỗi Hoàng giai đương nhiên không thành vấn đề, là bảo vật mà bất kỳ tu sĩ nào cũng thèm muốn!

.........

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.