Ngay khi tia lửa đầu tiên chạm vào giọt máu, thì ở một nơi giữa rừng Hà Chương cũng cảm nhận được.
“Khốn khiếp, định phá cấm chế của ta!”
Y vội dừng lại, ngồi xếp bằng câu thông với giọt máu định cho nổ phá huỷ đan điền của Quân.
Lại nói bên này, Quân nhìn thấy giọt máu đang càng ngày càng phình to ra thì hiểu rằng Nhạc Sơn đang làm gì. Hắn vội vã tăng tốc độ thiêu đốt hy vọng kịp thiêu cháy nó trước khi điều tồi tệ nhất xảy ra.
Phải nói rằng hắn đang vô cùng may mắn, bởi khoảng cách rất xa nên tốc độ kích nổ của Nhạc Sơn bị chậm lại. Ví như cách nhau độ một cây số, thì chỉ cần một giây là giọt máu nổ tung ngay!
Hai bên đua nhau thời gian từng khắc một, vô cùng căng thẳng. Mồ hôi trên trán Quân nhỏ giọt trên mặt đất.
Giọt máu bị thiêu đi hai phần ba rồi, nhưng phần còn lại đang phình to ra rất nhanh, mà kim sắc hoả diễm đã gần cạn.
Cho đến khi giọt máu còn một phần tư thì lửa vàng đã tắt. Quân vội mang chỗ Xích hoả lúc trước ra thay thế. Nhưng lửa đỏ yếu hơn lửa vàng nhiều, tốc độ thiêu không kịp với tốc độ phình to của giọt máu.
“ẦM! ẦM! ẦM!”
Giọt máu nổ tung hất văng hắn ra khỏi thể nội. Quân phun một ngụm máu, toàn thân vô lực ngã lăn trên mặt đất.
“A Thiết! A Thiết! Tỉnh lại mau!”
Mạnh Thần nhét một viên đan dược vào miệng, cố gắng lay động hắn dậy.
Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3649239/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.