Nhạc Sơn mang theo quyền kình ào ạt như cuồng phong đấm tới. Quân cắn răng cắn lợi, hai cánh tay lập tức bao phủ trong tầng tầng lớp lớp cương khí dày nặng.
Toái không quyền bạo liệt tung ra va chạm với quyền kình của Nhạc Sơn, dư chấn tạo thành một vụ nổ không khí hất văng mọi thứ xung quanh. Trúc thanh diệp ấy vậy mà mượn lực từ vụ nổ bay vút đi.
Nhưng Quân thì không may mắn như thế. Cả người hắn bị đánh văng rơi ra ngoài như diều đứt dây, xương cốt hai cánh tay muốn gãy ra từng khúc.
Hắn chật vật đáp xuống mặt đất, ném ra mấy hạt châu phát nổ thành đám khói bụi, vội vã chạy càng nhanh càng tốt.
Nhạc Sơn phủi tay xua đi đám bụi, vừa lúc truy binh phía sau đuổi đến. Nhưng bất ngờ Nhạc Sơn giơ tay ra hiệu dừng lại:
“Không cần đuổi nữa! Hà Khôi không chết cũng tàn phế!”
“Còn tên kia thì sao?” Một trong ba tên đầu lĩnh vừa nãy nói, ám chỉ đến Quân.
“Chỉ là một tên võ giả, trúng đòn của ta chắc chắn không sống qua đêm nay!”
Tên đầu lĩnh nghe xong gật gù, rồi vội vã chắp tay:
“Lần này may nhờ Nhạc huynh trợ giúp, nếu không chúng ta đã tổn thất nặng nề!”
“Chuyện nhỏ mà thôi.”
“Đáng tiếc nhiều huynh đệ không kịp chờ đến lúc cứu viện đã bỏ mạng!”
Tên đầu lĩnh thở dài, buồn rầu nói. Nhạc Sơn liếc mắt đã nhìn thấu ẩn ý của y:
“Những gì Huyết linh tông đã hứa nhất định không nuốt lời. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3649232/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.