“Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?” Từ Đô chăm chú nhìn hắn.
“Đoàn trưởng, ông nói thế là có ý gì?” Quân cười hỏi.
Từ Đô đứng dậy, đi một vòng quanh Quân rồi tiếp tục:
“Ta tuy không phải cao nhân gì nhưng có một số chuyện nếu không nhận ra thì đã chẳng tồn tại được ở nơi này!”
Quân cũng cười, biết sớm muộn cũng sẽ lộ ra:
“Đoàn trưởng, ta quả thật là bị lạc tới đây!”
“Ngươi chưa trả lời câu hỏi của ta!”
“Ta là người Triều Quốc. Điều duy nhất ta nhớ là khi đang ở trong một di tích thì đột nhiên bị cuốn vào một vòng xoáy, khi tỉnh lại thì đã ở đây!”
Từ Đô im lặng một hồi.
“Việc xảy ra mấy ngày trước, ngươi thấy thế nào?”
“Đoàn trưởng, ta tuy không thông minh nhưng sống đến bây giờ cũng có chút kiến thức. Chúng ta nói chuyện chính đi!”
“Thông minh cũng tốt, nhưng đôi khi giả ngu mới là tốt!” Từ Đô cười mỉm, nói tiếp.
“Ngươi ở đây đã gần một tháng. Đội săn của chúng ta như thế nào, chắc ngươi cũng nắm rõ, tuyệt không phải là hạng người nham hiểm hám lợi!”
“Ở thành Cổ Đằng này, cứ hai năm sẽ tổ chức hội săn một lần. Tuỳ từng năm mà đội thắng sẽ nhận được rất nhiều lợi ích như miễn thuế khi buôn bán, chọn địa điểm đi săn, tham gia đấu giá, nhận tài nguyên pháp quyết…”
“Nếu thắng liên tiếp bốn lần, giành được danh hiệu Đệ nhất liệp yêu đoàn, nghiễm nhiên trở thành thế lực hàng đầu trong thành Cổ Đằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3579315/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.