“Kết thúc rồi!”
Huyễn Minh ngồi bên trong căn phòng, mỉm cười, thả lỏng.
Phía xa xôi kia, những cái kén không ngừng hấp thu năng lượng từ bảy vị Địa giai.
Bỗng nhiên, sóng xung kích từ một trong những cái kén nổ ra, xé toạc đi bàn tay đang bó chặt.
Vương bà bao trùm trong một tầng ánh sáng xanh dương, toàn thân khí thế bạo tăng, thậm chí còn muốn cao hơn so với lúc toàn thịnh.
Phía trên đầu bà, lơ lửng một tấm ngọc to bằng bàn tay, dày độ một phân, hoa văn kỳ dị vô cùng. Năng lượng cùng màn ánh sáng là từ nó mà ra.
Vương bà cắn một giọt máu, hoà lẫn vào miếng ngọc.
“Lấy thọ nguyên trăm năm của ta đánh đổi. Khai mở thần phù!”
Lập tức, gương mặt của bà già đi trông thấy, bàn tay trắng nõn xuất hiện những vết nhăn nheo, và mái tóc hoá thành bạc trắng.
Nhưng đồng thời, tấm ngọc cũng bừng sáng rực rỡ vô cùng, át đi cả ngũ sắc quang mang của thần thụ.
Dao động năng lượng kịch liệt phun trào, lấy tấm ngọc làm trung tâm, muốn xé toạc cả khoảng không gian này.
Và quả thật như vậy, một khe nứt sâu thăm thẳm, như mở lối vào một thế giới âm u chầm chậm hiện ra. Khe nứt dài ngoẵng, chỉ mới mảnh bằng cây kim, nhưng đã toả ra sóng năng lượng kỳ dị, bẻ gãy không gian bên trong lồng giam.
Sáu cái kén còn lại đồng loạt vỡ nát, để lộ ra sáu vị Địa giai trầy trật, xây xẩm mặt mày.
Toàn bộ lá trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3579312/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.