“Tám ngàn linh thạch trung phẩm!” Người đầu tiên lên tiếng chính là Trường Vũ.
“Hả! Ta nghe nhầm sao, một lúc tăng giá gấp đôi?”
“Hắn điên rồi sao?”
Phía dưới ồn ào bán tán.
“Con m* nó!” Quân chửi thề.
Tại sao lại là y chứ? Hắn liếc nhìn mấy thế lực có vẻ không tầm thường trong phòng đấu giá, nhưng chẳng hề thấy ai lên tiếng. Quân cũng không muốn kết thêm thù oán gì với nhà này, nhưng Ngọc linh tham thực sự là bảo vật mà hắn rất cần.
“Một vạn linh thạch trung phẩm!” Quân cất tiếng.
“Cái gì? Có kẻ định tranh giành với Trường lạc gia kìa!”
“Chắc hắn chưa nghe đến kết cục của mấy kẻ trước đây rồi!”
“Tên đó nhìn lạ mặt quá, ngươi biết là ai không?”
Đám đông phía dưới ồn ào. Còn Trường Vũ nhìn Quân, nhếch mép cười:
“Một vạn hai ngàn linh thạch!”
“Một vạn năm ngàn!”
“Một vạn tám ngàn!”
“Hai vạn…”
Trường Vũ liên tiếp bị Quân chen ngang, tức giận giữa phiên đấu giá không ngại ngùng cất tiếng mắng lớn:
“Tiểu tử, ngươi dám khiêu khích Trường lạc gia?”
“Đây là Đấu giá của Thương hội, không phải của Trường lạc gia. Người nào có tiền đều có thể tham dự. Nhẽ nào chỉ ngươi được quyền mua, còn người khác thì không. Là ngươi tự cho mình quyền phá bỏ quy củ, hay là Trường lạc gia định thâu tóm Thương hội về dưới trướng của mình?”
“Ngươi…!”
Phía dưới lại xôn xao một tràng.
“Các vị! Xin giữ hoà khí! Thương hội luôn công bằng bình đẳng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3579285/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.