Lôi tà đao pháp - Nhất đao kinh lôi. Lại thêm sức bật mạnh mẽ của nhục thân, khiến Quân lao đi chỉ để lại tàn ảnh.
Phủ Trung và Lang Tống đều giật mình kinh ngạc. Nếu bình thường, tốc độ này chưa là gì với bọn họ. Nhưng hiện đã bị thương, lại chịu áp chế của Băng phong vạn lý, khiến cả hai chỉ đành giương mắt đứng nhìn, căn bản không thể làm gì.
“Mẹ kiếp! Thằng khốn nạn! Dám nẫng tay trên của ông!” Phủ Trung gào lên tức giận.
Có điều y cũng không dám ở lại, uất ức cắm đầu chạy thật nhanh ra bên ngoài giữ mạng.
Trong nháy mắt, Quân đã đến bên người Bích ngọc lân sư. Hắn nhìn trúng một vết thương còn mới trên vai trái của nó, dùng hết sức bình sinh chém bồi thêm một nhát. Một tia tinh huyết phun lên không trung. Hắn chớp thơi cơ, dùng một bình hàn ngọc hứng được vài giọt. Rồi lập tức lấy đà, chạy ngược về phía cửa hang, trong lòng không khỏi vui sướng.
“Ầm! Ầm!”
Một hàng băng chông không báo trước đột ngột đâm thẳng từ dưới đất mà lên, che kín cửa động. Quân không kịp phản ứng, đâm sầm vào nó, ngã vật ra toàn thân đau nhức. Hắn định thần quay lại, chỉ thấy Bích ngọc lân sư hai mắt đỏ như máu, đang nhìn chằm chằm.
Nó nào có thể nghĩ tới, lại bị một nhân loại hèn hạ, thậm chí tu vi còn không bằng móng chân của mình lấy đi tinh huyết. Càng yêu thú cao cấp, thì lòng tự tôn lại càng cao, thậm chí còn cao hơn nhân loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3579274/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.