Trong đầu hắn vang lên những tiếng xì xồ khó hiểu, kèm theo đó là những thanh âm rộn ràng nghe như tiếng chim hót líu lo.
“Là tiếng chim?”
“Ta chưa chết???”
Hắn mở mắt. Ánh sáng loé lên chiếu loà đôi mắt, hắn giật mình vội nhắm ngay lại. Chỉ một tia sáng mỏng manh chiếu đến mà hắn cảm giác như trăm ngàn mũi kim đang đâm thẳng vào đôi mắt của mình. Cái cảm giác đau đớn này, luồng ánh sáng này, thế mà lại giống như là cái lần kia!
“Chẳng nhẽ ta đã chết thật rồi? Đây chỉ là thế giới sau khi chết thôi sao?”
Hắn tuyệt vọng vùng vẫy, không hề cảm giác được chân tay mình ở đâu. Mặc kệ cơn đau như muốn đâm mù con ngươi, hắn mở to hai mắt, cố nhìn cho rõ thứ ánh sáng chói loà kia, thứ duy nhất bây giờ mang cho hắn cảm giác đau đớn, cảm giác của sự sống đang còn tồn tại.
Hắn lấy sức rên lên từng tiếng yếu ớt, cơn đau cũng theo đó giảm dần. Màn sương mờ ảo trước mắt dần dần phai đi, để lại khung cảnh chiếc trần nhà với xà lim bằng gỗ giắt đầy những cây cỏ kì lạ. Hắn như người mù thấy lại ánh sáng, niềm vui sướng trào dâng trong lòng, quên bẵng đi nỗi tuyệt vọng mới đây thôi khi nghĩ mình đã chết.
Hắn hít một hơi thật sâu. Không khí nơi đây trong lành đến kì lạ, lại phảng phất một hương thơm nhè nhẹ, ngọt ngọt. Chỉ hít một hơi thôi mà đã mang đến cảm giác như sự sống trở về với mình, như dòng sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3579248/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.