Editor: Docke
Lão hòa thượng nói Thanh Tâm Chú có thể tiêu giảm sát khí trên người Mạc Cửu. Vì thế sau khi thành thân, nàng liền thu xếp công việc, mỗi ngày đều tụng Thanh Tâm Chú.
Hiệu quả của Thanh Tâm Chú thật rõ ràng. Sau một tháng, Thiên Chi Dạ đã có thể cùng nàng sóng vai cầm tay mà đi. Nhưng Thiên Chi Dạ vẫn không hài lòng. Nguyện vọng lớn nhất của hắn là có thể cùng nàng ở chung một phòng, ngủ chung một giường. Bởi vậy, ngẫu nhiên sẽ không màng ở cùng nàng một đêm, cho dù có phải nhận hết dày vò cũng vui vẻ chịu đựng. Mỗi lúc như vậy, trong lòng Mạc Cửu đều vô cùng chua xót. Vừa đau lòng nhìn hắn chịu đựng thống khổ, lại không đành lòng từ chối hắn, chỉ có thể tận lực giữ sắc mặt thật bình tĩnh.
Nhưng mà, thời tiết càng ngày càng lạnh, Thiên Chi Dạ cũng không quấn quít ngủ chung với Mạc Cửu nữa. Trong lòng hắn biết rõ, trời đã lạnh lại bị khí âm hàn trên người hắn ôm lấy mà ngủ, cho dù là ai cũng không thể chịu nổi. Lúc này Mạc Cửu mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Mùa đông lặng lẽ trôi qua, chẳng mấy chốc mọi vật đã thấm đượm khí xuân. Giữa mảnh đất vốn chỉ có mấy cây lúa mạch thưa thớt lá, nay đã bắt đầu lớn nhanh như thổi.
Mỗi khi nhìn thấy mảnh đồng xanh mượt của mình, trong lòng Mạc Cửu lại vô cùng hài lòng. Lại nhìn nhìn Thiên Chi Dạ bên cạnh, tiểu nha đầu trắng non trong lòng, liền cảm thấy cuộc đời được như bây giờ đã chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-tinh-quy-tich-vu/69680/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.