Lời đã ra tận miệng nhưng cũng nói không thành.
Sở Hạ Lâm cao trào trước lại bị làm đến mơ mơ màng màng, sau khi bắn xong lúc Diệp Hỏa còn đang lau bụng cho cậu cậu đã ngủ rồi. Diệp Hỏa thở dài, hai người lau sạch, lót một miếng giấy trên giường ôm Sở Hạ Lâm cắt móng tay cho cậu.
Diệp Hỏa nhíu mày, như thế nào cảm thấy trao đổi chất của Sở Hạ Lâm càng lúc càng nhanh, lần trước thấy cậu cắt móng tay vẫn là…
Sở Hạ Lâm mơ màng, giật mình dường như có một số việc còn chưa làm xong, trong thoáng chốc lại cảm thấy bàn tay bị nắm, thân thể cũng hiếm khi được ôm vào trong ngực.
Cậu nhớ tới Diệp Hỏa hôm nay không cần gác đêm… có thể ôm ngủ như thế này đến sáng hay không a!
Nghĩ như vậy Sở Hạ Lâm trở mình, làm bộ ôm lấy Diệp Hỏa. Người nọ sửng sốt một chút, cuối cùng vẫn là ôm trở về.
Một đêm ngủ ngon.
Ngày hôm sau Diệp Hỏa phân phó người, Chu Tụng ở nhà, hắn và Sở Hạ Lâm cộng thêm Cố Tây An cùng Cố Nam Ninh, bốn người còn có súng, xuống tầng hầm phía dưới mà nói cũng đủ rồi.
Từ sau khi sự kiện kia bùng nổ Diệp Hỏa liền lặng lẽ cài đặt camera trong và ngoài cửa chính của khu nhà này, ngay cả miệng thông gió cũng đã gia cố tốt. Tuy nói Diệp Hỏa tính toán tốt thời gian, nhưng sự kiện bùng nổ sớm hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, cho nên chuyện khóa điều khiển từ xa (*遥控锁) ở cửa ra vào là sau khi sự kiện kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-thi-thoi-ky-tinh-yeu-tinh-yeu-thoi-xac-song/200924/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.