Diệp Hỏa một bên cài áo một bên đi về phía phòng quan sát, nghe sau lưng Sở Hạ Lâm cũng lê dép đi theo, Diệp Hỏa quay đầu nói với cậu: “Em ngủ đi, anh xem là được rồi.”
“Dậy cũng đã dậy, em đi cùng anh.” Sở Hạ Lâm dụi dụi mắt, đi theo Diệp Hỏa. Hành lang rất dài, Diệp Hỏa đứng lại chờ cậu theo kịp, nắm tay cậu tiếp tục đi về phía trước, Sở Hạ Lâm thuận thế dựa vào xương bả vai* của Diệp Hỏa, mũi bị đụng có chút đau. Diệp Hỏa bởi vì một cái dựa này của Sở Hạ Lâm mà cứng lại một chút, bàn tay đang nắm tay cậu lại vô thức siết chặt, hắn hít sâu một hơi buộc chính mình không đẩy Sở Hạ Lâm ra, nắm cậu tiếp tục đi lên trước.
(*蝴蝶骨 xương hồ điệp: là hai xương phần xương đối xứng sau bả vai.)
Diệp Hỏa nửa vác nửa kéo Sở Hạ Lâm đến phòng quan sát, Cố Tây An đang đeo ống nghe lắng nghe một cách chăm chú, Diệp Hỏa vừa định bảo cậu ta mở loa ngoài, lại sợ quấy rầy cậu ta nghe phát tin, đành phải đứng một bên nhìn.
Cố Tây An nhìn bọn họ đứng cả buổi ở đằng kia không nói lời nào, tháo ống nghe xuống nói: “Nhìn tôi làm gì vậy? Phát tin đã sớm kết thúc.”
Diệp Hỏa hít sâu một cái, đè xuống suy nghĩ muốn giết người trong đầu.
“Nhưng tôi đều nhớ kỹ những lời bọn họ nói.” Cố Tây An đưa một cuốn sổ qua.
Diệp Hỏa nhìn một loạt mật mã lỗi* chồng chéo đan xen, sát ý vừa đè xuống lại ùn ùn xông ra giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-thi-thoi-ky-tinh-yeu-tinh-yeu-thoi-xac-song/1321168/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.