"Be be—" "Be be—" "Be be—"
Tiếng bầy dê kêu vang lên liên tiếp, Đường Miểu nghe mà da đầu đột nhiên run lên, tránh đi đòn công kích của dê điên, vội lui về sau, đồng thời nhanh chóng lắp nỏ, nâng tay xạ kích. Nhưng tốc độ con dê điên kia cực kỳ nhanh, nhẹ nhàng nhảy một cái tránh đi mũi tên kia, sau đó phóng như bay tới, thẳng tiến về phía Đường Miểu, hai cái sừng dài chĩa thẳng vào phần bụng của cậu.
Ánh mắt Đường Miểu lập tức trở nên ngưng trọng, nắm chặt thanh đao bên hông, tức giận bổ người về phía sừng con dê. Lại nghe "bang" một tiếng, lưỡi đâm đâm trúng sừng dê, thế nhưng lại không hề gây ra chút vết thương nhỏ nào. Đường Miểu cả kinh, đồng tử rụt lại. Khí lực con dê này lớn vô cùng, vẫn còn xông tới trước. Mắt thấy sừng nhọn sắp đâm trúng Đường Miểu, mà Đường Miểu vì quán tính do dùng lực trước đó nên hoàn toàn không kịp tránh đi. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một bàn tay quen thuộc đột nhiên tóm lấy cánh tay cậu, kéo cậu qua một bên. Đường Miểu thấy được một tia sáng trắng lóe lên lướt qua thái dương, thẳng hướng con dê điên.
Đường Miểu còn chưa đứng vững, thoáng cái ngã ngồi xuống đấy, vội vàng bật người dậy, chỉ kịp nhìn lướt qua Đường Tư Hoàng, quay đầu lại, đá văng con dê nhỏ tính sáp tới. Dê nhỏ này thoạt nhìn cao chưa tới đầu gối Đường Miểu, nhưng khí lực lại rất lớn, bị Đường Miểu dùng sức đạp đuổi đi, lại không nhúc nhích được bao nhiêu, "be be"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287237/quyen-4-chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.