Du Lĩnh Khuất cùng Bạch Phượng Y nhìn thiếu niên cười tủm tỉm trước mắt mình, đáy lòng sinh ra một cỗ khí lạnh.
Bọn họ cũng là người hành tẩu trên giang hồ nhiều năm, đương nhiên hiểu rõ giang hồ hiểm ác ra sao, thế nhưng chưa bao giờ gặp người trẻ tuổi mà đã tàn nhẫn như Từ Hàn.
"Mạnh Thư Các, mang Đồng sư đệ tới Huyền Hà Phong tìm y sư."
Du Lĩnh Khuất nghĩ tới đây, trong mắt lập tức nổi lên một đường lạnh lẽo, gã bước ra phía trước một bước, trầm giọng nói.
"... A!" Mạnh Thư Các lúc trước còn muốn gây khó xử Từ Hàn, lúc này nhìn vẻ mặt đầy nụ cười giống như ác quỷ của thiếu niên kia, trong lòng không kìm được sinh ra một hồi hoảng sợ, chỉ lệnh của Du Lĩnh Khuất lúc này quả thực như được đại xá, vội vàng mang theo đám đệ tử nội môn kia, nâ ng Đồng Thiết Tâm trên mặt đầy máu, chật vật không chịu nổi dậy, lại giống như chạy trốn đi xuống dưới núi, nhưng từ đầu tới đuôi cũng không dám ngẩng đầu liếc nhìn Từ Hàn.
"Vậy Du huynh đệ còn có gì chỉ giáo?" Từ Hàn nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Du Lĩnh Khuất, thấy gã cũng không có ý rời đi, vào lúc đó liền mở miệng nói, mà trên mặt của hắn vẫn mang theo nụ cười thản nhiên như trước.
"Không dám chỉ giáo, thế nhưng Đồng Thiết Tâm dù sao cũng là sư đệ của ta, bất kể là đúng hay sai, trước đó ngươi đã cắt đứt hai ngón tay của hắn, rốt cuộc ta phải tính toán việc này với Từ công tử."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong/1113721/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.