Dịch: phuongkta1
Lúc Từ Hàn trở lại tiểu hiên, đã là giờ Dậu.
Nhưng trước cửa tiểu hiện lại đứng chi chít người, Từ Hàn từ rất xa đã nghe Sở Cừu Ly lớn giọng ồn nào ở chỗ đó.
"Chẳng lẽ Sở Cừu Ly thất thủ bị bắt tại trận nên chuyện này đã bại lộ rồi" Từ Hàn trong lòng giật mình, vội vàng bước nhanh chạy tới trước cổng chính.
"Chính là các ngươi, từ khi ngươi cùng chủ nhân của ngươi đến Trọng Củ Phong của chúng ta, đan dược của chúng ta liên tục bị mất trộm, còn có lần thứ nhất trước đó, nếu không phải nể mặt tiểu sư thúc thì ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ buông tha ngươi đơn giản như vậy ư!"
"Chó má, gia gia là nhân vật nào, lại đi trộm đồ vật của nhà các ngươi"
Chờ khi đi đến trước cái cửa phòng kia, một hồi tiếng cãi vã truyền đến, Từ Hàn nghe rõ ràng, trong lòng trầm xuống, nghĩ đến cũng đúng, Sở Cừu Ly những ngày này trước trước sau sau đã trộm gần nghìn miếng Lưu Ly đan, đan dược này mặc dù không thể coi là có quá nhiều giá trị, chỉ có đệ tử nội môn Đan Dương cảnh mỗi tháng mới được phát cho ba viên, liên tiếp mất trộm, khó tránh khỏi có lòng người sẽ nghi ngờ.
Từ Hàn nghĩ đến liền gạt đám người ra chen lấn đi vào.
Hắn đưa tay ngăn cản Sở Cừu Ly đã vung tay áo chuẩn bị động thủ, nói với mấy vị đệ tử Chấp Kiếm Đường áo xanh: "tại hạ là Từ Hàn, không biết gia nô của ta đã đắc tội chư vị chỗ nào"
Lời kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong/1113709/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.