Dường như đồng thời, ở sâu bên trong phát ra tiếng bước chân rất nhỏ rồi lại im bặt.
Quả nhiên có người, Tinh Hà nghĩ, chỉ không biết vì sao lại không chịu lộ diện.
Nếu là nơi khác, cậu nhất định sẽ đuổi theo truy hỏi, chẳng qua tình thế trước mắt có hơi...... Thôi, đành kệ hắn đi vậy.
Tinh Hà kéo theo hai người cẩn thận đi về phía trước, bỗng nhiên nhớ lại mấy lời thật thật giả giả mấy người ngoài nói trước kia, trong tình thế trước mắt chỉ một màu đen kịt mới thấy thực sự rất có lý.
Thả người xuống một nơi bốn phía mọc đầy cỏ dại, lác đác vài sợi dây leo rũ xuống, cẩn thận sờ soạng quả nhiên thấy bậc thang bị giấu trong một góc, liền sau đó, Tinh Hà nâng Yến Tử lên trước, rồi bản thân cậu mới đưa Ngân Trúc lên miệng hố sau.
Chờ tới khi ba người lên được đến mặt đất, bên ngoài trăng đã treo cao.
"Ra ngoài được đúng là tốt thật!" Yến Tử cảm thán, "Ở trong đấy thấy ngày và đêm cũng chả khác gì nhau."
Tinh Hà vẫn nhớ thương Dung Thất, vừa nhẹ nhàng thở ra đã muốn ngay lập tức trở về, lại thấy Ngân Trúc ở một bên băng bó cái chân bị thương, biểu cảm hơi bẽn lẽn.
Ngượng nghịu một hồi, cuối cùng cậu ta cũng nói: "Yến Tử, ngươi tốt với ta quá."
"........?"
Tinh Hà sửng sốt nhìn xuống, thấy trên mặt Ngân Trúc hiện rõ bốn chữ xuân tâm nảy mầm, thì đồng tình mà khinh bỉ.
Ấy vậy mà cậu vừa làm culi miễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong-thiet-ban-bi-dan-hoa/3509123/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.