Ngày hôm sau đến khi Lục Ngạn tỉnh lại mặt trời đã lên cao, hắn mở to mắt nằm một hồi lâu mới ý thức được bản thân không có ngủ trong phòng chính mình.
Trên giường còn có hai chiếc gối nằm ngay ngắn dùng để phân chia ranh giới rõ ràng, nhưng người lẽ ra nằm trên giường này đã sớm biến mất.
Lục Ngạn thẳng chân đá cái "ranh giới" kia ra. Tên nhóc này, khinh thường hắn à?
Lục Ngạn cũng nhớ một chút những thứ đã xảy ra vào hôm qua, nhưng vẫn cảm thấy có chút mơ hồ, không phân biệt được thực hư, cho là Phương Dịch dìu hắn vào phòng này đi, hình như là đến đây tắm rửa, sau đó... Không còn nhớ gì nữa, chỉ nhớ là bản thân sau đó ngủ như chết.
Hắn dụi dụi mặt rồi lại lê lết về phòng ngủ tiếp, đến lúc đói đến không chịu nổi mới xuống dưới lầu tìm gì ăn.
||||| Truyện đề cử: Bầu Trời Sao Của Thiên Kim Thật |||||
Hắn đi xuống lầu chưa được bao lâu, Tần Hưởng cũng xỏ đôi dép lê đi theo, hai người cùng ngồi vào bàn uống canh bí đao do Phương Dịch nấu vào sáng sớm, quả là rất ngon miệng, dạ dày cũng tốt lên thêm một chút.
Phương Dịch buổi trưa tan học liền hối hả chạy ra sau bếp, chưa đầy một tiếng nữa là đến giờ lên lớp, nhưng lại bận rộn nhiều đến mức cơm cũng chưa kịp ăn.
Lục Ngạn nhìn thấy Phương Dịch chạy chạy mới hướng đến Tần Hưởng mà hỏi: "Phương Dịch đi học sao?"
Tần Hưởng chậm rãi nuốt viên thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-pham-gia-re/2677418/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.