Thích một người, cần bao lâu?
Có lẽ cần rất lâu, mưa dầm thấm đất.
Có lẽ chỉ cần một khoảnh khắc, một ánh mắt, là tình yêu sét đánh mà người đời thường nói.
Có lẽ bản thân Tạ Vân Lễ cũng không biết, vì sao từ nỗi xót xa tò mò ban đầu dành cho cô bé ấy, lại biến thành một điều anh hằng canh cánh trong lòng.
Anh canh cánh, nhất định phải đến bên cô, để cô ngẩng đầu nhìn anh.
Để cô làm quen với anh, chấp nhận anh.
Chính vì lý do như vậy, đã tạo nên một mục tiêu mà anh phải đạt được.
Ba năm.
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ sẽ trải qua vô số lần ba năm, nhưng không phải ai cũng có thể ép buộc bản thân hoàn thành một lời hứa ba năm thật sự.
Dẫu sau này đối mặt với cô thế nào, anh cũng cần phải có tư cách để chăm sóc cô trước. Còn anh của bấy giờ, ngay cả điều kiện lo cho gia đình mình cũng không có.
Quả thực Tạ Vân Lễ đã thành công, thậm chí, anh cũng chỉ mất hơn hai năm.
Trau dồi, lập nghiệp, biết bao lần thua keo này ta bày keo khác, liều mạng tăng ca.
Cũng vì có thể sớm ngày gặp lại cô.
“Vậy mẹ của Ôn Nhiễm đã đồng ý à?”
“Không, đến lúc mất bà ấy cũng không đồng ý gì với tôi.” Tạ Vân Lễ bình tĩnh đáp: “Bà ấy chỉ nói, tôi có thể đến thăm Ôn Nhiễm, xem thử em ấy có thể làm quen sự tồn tại của tôi không. Nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-nguoi-cau-chuyen-co-tich/3715863/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.