Thật ra, bắt đầu từ khi xuống xe, Ôn Nhiễm đã làm được một việc vô cùng dũng cảm.
Nếu không lấy hết dũng khí, nếu không vì thật sự muốn thấy anh, sao cô có thể chịu được tất cả cảm giác bức bối khi một mình tiến từng bước trên đường chứ?
Khắp con đường chìm trong đủ mọi tạp âm, ô tô, dòng người hối hả và nhà cao tầng san sát, yếu tố nào cũng rất đáng sợ đối với cô.
Anh từng xem phim tài liệu về bệnh nhân tự kỷ, được chiếu dưới góc nhìn của một đứa trẻ tự kỷ.
Toàn bộ mọi thứ đứa trẻ phải trải qua từ khi bước vào trung tâm thương mại, mỗi phút mỗi giây luôn khiến người ta cảm giác như bị áp lực đè nặng, khiến người ta khó lòng chịu đựng nổi.
Lo âu, hồi hộp, khủng hoảng, chóng mặt…
Áp lực về tinh thần, cơn đau về thể xác, sẽ giày vò người ta, khiến họ gần như sụp đổ.
Đây chính là thế giới chồng chéo đầy lạ lẫm trong mắt một số bệnh nhân tự kỷ.
Việc không tưởng đối với người bình thường, họ lại có thể cảm nhận rõ hằng ngày.
Còn cảm nhận của Ôn Nhiễm sẽ thế nào đây? Xã hội bên ngoài trong mắt cô cũng như vậy sao?
Anh không dám nghĩ, vì chỉ cần vừa nghĩ đến, trái tim sẽ đau đớn.
Từ nơi cô xuống xe đến cổng tòa nhà văn phòng, bình thường chỉ tốn tầm năm phút, nhưng cô đã mất biết bao lượt năm phút, gồng gánh được từng cơn ngột ngạt để chạm tới cửa.
Khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-nguoi-cau-chuyen-co-tich/3701117/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.