Sau khi ngồi xuống, Viên Hi hỏi: “Ngọc Châu có biết tại sao Mạc Ngôn trai này lại nổi tiếng như vậy không?’’
Ngọc Châu khẽ mỉm cười, một mực tuân thủ theo quy tắc những chuyện không biết không nên nói nhiều, nàng không trả lời, chỉ lặng lẽ chờ Viên tiểu thư trả lời.
Viên tiểu thư quan sát nghiên mực đặc biệt trong tay mình, nói: “ Nghe nói chủ nhân của Mạc Ngôn trai này chính là hậu duệ của Thừa tướng tiền triều Mạc Chấn Thanh, mặc dù tổ tiên khi xưa đã từng hiển hách lập công, nhưng hậu duệ về sau lại một lòng chế tạo nghiên mực giấy bút mà kiếm sống. Người này không dùng than chì mà sử dụng dầu của cây Trẩu làm nguyên liệu chủ đạo, kết hợp với các công thức bí truyền, rắn chắc như ngọc, hương thơm tạo cho người khác một cảm giác tĩnh mịch yên bình, có thể thay dổi hương vị dựa theo sở thích của khách hàng. Lấy loại mực này vẽ tranh, màu mực tựa như đang tỏa sáng, bởi vậy có thể thấy được, những kiến thức vỡ lòng của một người thông minh lại làm nên một nghệ nhân bình thường, hoàn toàn khác với những thứ phàm phu tục tử kia.’’
Từ đêm qua đến giờ Ngọc Châu đã liên tục lắng nghe những lời bàn luận về huyết thống cao quý, lúc này có nghe nữa trên mặc cũng chẳng có biểu tình gì, chỉ làm một người luôn mỉm cười lắng nghe, nàng muốn biết những lời này của Viên tiểu thư đây đang ám chỉ đến điều gì.
Viên Hi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469646/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.