Trans: Bạch Tửu 
Đến khi trở lại Tiêu phủ, mưa gió rốt cuộc cũng đã nhỏ lại. 
Trong xe ngựa tuy rằng ấm áp, nhưng sau cơn mưa không khí vẫn còn rất lạnh lẽo, Ngọc Châu rốt cuộc cũng không nhịn được rn lập cập, vội vàng trở về phòng mình, thay quần áo. Giác nhi lập tức đi nấu canh gừng cho Ngọc Châu uống. 
Ngọc Châu uống từng ngụm từng ngụm nước gừng màu nâu sậm, đợi đến khi thân thể ấm áp mới hỏi: “Thái úy đang ở trong phủ sao?” 
Giác nhi nghe xong liền đứng dậy đi hỏi gã sai vặt trong viện, sau đó trở về nói: “Nghe nói là huynh trưởng Nghiêu gia mời đến Nam Uyển uống rượu, còn chưa trở về.” 
Đại ca Nghiêu Mộ Dã luôn hướng đến nhàn vân dã hạc, cũng không quản chuyện, tự hình thành một viện Nam Uyển trong Nghiêu phủ to như vậy. Bất quá hôm nay không biết vì sao, đột nhiên mời Ngiêu Mộ Dã đi uống rượu. 
Ngọc Châu nghe xong, trong lòng liền biết hôm nay không tiện nói với Thái úy cái gì đó, liền ôm lò sưởi nhỏ, an tĩnh mà ngồi bên cạnh giường một hồi, đợi đến sau khi tóc khô, mới nằm xuống ngủ. 
Nhưng khi đang ngủ nữa chừng, trong chăn đột nhiên xuất hiện một thân ấm áp to lớn. 
Buổi chiều Ngọc Châu bị “Thủy quái” đến đột ngột đã mài giũa ra vài phần dũng khí, duỗi tay sờ sờ, lại ngửi mùi xạ hương quen thuộc của một nam tử, liền biết người đến thăm đêm hôm khuya khoắc này là ai. 
Nghiêu Mộ Dã bị nàng sờ tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469592/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.