Trans: Bạch Tửu 
Nghe được một tiếng này ngoài cửa, ngược lại Tiêu phi hít một hơi thật sâu. Có những lời nói của Lục muội vừa rồi, lại lần nữa tựa hồ nàng như tìm được tâm phúc. 
Quả thật việc này giấu diếm sẽ không được lâu, thay vì lo lắng trong vô vọng chi bằng thản nhiên mà đối mặt. Vì thế Tiêu phi liền bảo thị nữ tiến vào, hậu hạ nàng nằm xuống giường, sau khi buông xuống rèm che, thỉnh thái y đi vào bắt mạch. 
Bởi vì đã sắp bốn tháng, cho nên mạch tượng quả thật rõ ràng, ngón tay thái giám vừa đặt xuống một lúc, liền chuẩn ra bệnh, vẻ mặt vui mừng mà chúc mừng Tiêu phi đã mang long chủng. 
Tin vui như vậy ngay cả bọn thái giám và thị nữ trong cung cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng. Chủ tử bị vắng vẻ, các cung nữ liên quan phía dưới cũng cảm nhận được sự lạnh lẽo chốn thâm cung. 
Nếu lần này Tiêu phi nương nương có thể thuận lợi sinh hạ long chủng, há chẳng phải Mãn cung lúc ấy có thể trở mình, giành được sự ưu ái rồi sao? Lập tức có người đến tiếp nhận thư khám của thái giám, một đường chạy như bay mà trình báo đến Hoàng thượng. 
Đáng tiếc không khí vui mừng khôn xiết trong cung cũng không cách nào lây nhiễm đến Tiêu phi, Ngọc Châu ở bên cạnh nàng chậm rãi đỡ nàng ngồi dậy. Lúc này giương mắt nhìn ra sương mù nặng nề ngoài hiên cửa sổ, mắt thấy đó như một hồi giông tố chuẩn bị kéo xuống. 
Quả nhiên, thời điểm Ngọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469590/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.