Trans: Bạch Tửu
Lời Bạch phu nhân vừa phát ra, vị phu nhân Thạch gia khéo mồm khéo miệng kia cũng liền im lặng, không nhiều lời nữa.
Mà những quý phụ nhân trước đang có ý định muốn làm khó Ngọc Châu cũng lần lượt ngưng lại ý nghĩ muốn nghênh chiến.
Phụ nhân thương gia này, không hổ là một tiểu phụ chợ búa! Trông văn nhã nhàn tịnh, mà mồm miệng lại cực kỳ lợi hại, hơn nữa đã cắn là phải cắn vào điểm yếu của người khác, mà người của các phủ đều ồn ào huyên náo, khó tránh khỏi có người lợi dụng mượn cớ, nếu bị nàng ta không lựa lời mà nói ra những ẩn tình gì trong phủ như thế, chẳng phải là sẽ mất hết mặt mũi trước các vị nữ quyến hay sao?
Vị phu nhân Thạch gia kia thấy như thế, chỉ lấy cớ thân thể không khỏe, liền nổi giận đùng đùng đứng dậy mà đi.
Ngọc Châu một phen quá quắc không nể nang, cuối cùng cũng đổi được nửa ngày thanh tịnh, đến lúc nàng đứng dậy hướng Bạch phu nhân cáo lui, Bạch phu nhân cũng không nhiều lời giữ lại.
Vì thế sau khi Ngọc Châu mang giày vào, lại âm thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm, cùng thị nữ một đường dọc theo bậc thang mà đi lên, đến khi đi đến bên sườn núi nhỏ nơi cao nhất Nhã viên, nàng quay người nhìn lại, đem toàn bộ thịnh cảnh ăn uống linh đình, trang phục nghê sam trong vườn tất cả thu hết vào mắt.
Thị nữ Hoàn Thúy ở phía sau nàng thấp giọng cười nói: “Ban đầu phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469581/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.