Trans: Bạch Tửu 
Vô luận như thế nào, chuyến đi Tây Bắc lần này, ngoại trừ mỗ danh lại cùng với Nghiêu Thái úy tiếp tục nghiệt duyên của anh ta là không dự đoán được số kiếp ra, những mục đích khác của Ngọc Châu đều đã đạt được. Ngoài việc đã tạo dựng được một chút tình cảm của Tiêu gia, thì cũng đã giải quyết được chuyện cung ứng ngọc liêu và kim liêu. 
Cũng xem như không để lại điều gì tiếc nuối. 
Đến thời điểm xuất phát, Tiêu gia cũng phái người đến đây. 
So với trước đây, lần này Vương phu nhân đối đãi với Ngọc Châu có thể nói là đã từ tốn, thay đổi rất nhiều. 
Cũng không phải là bà tỉnh ngộ sâu sắc trước sai lầm của mình khi đối đãi với Ngọc Châu, mà là bà biết rõ cấp bậc năng lực của vị Thái úy bên cạnh Ngọc Châu kia, đó là chỉ cần một ngón tay, cũng đủ để đại nhân vật quyết định quyền sống chết của con trai mình. 
Nỗi sợ hãi xuất phát từ nội tâm này, còn đáng sợ hơn nhiều so với sự mỉa mai trào phúng của Tiêu lão gia, làm Vương phu nhân ở trước mặt dưỡng nữ của mình đã lấy lại được sự khiêm tốn phúc hậu của một người làm mẹ, chỉ tha thiết mà nắm lấy tay Ngọc Châu, để cho nàng nhớ đến hôn sự của Ngũ tỷ mình, nếu có thể gả Tiêu Trân Nhi vào trong Kinh thành, thì nàng cùng muội muội có thể chăm sóc lẫn nhau, trở thành một người bạn đồng hành cũng tốt. 
Ngọc Châu cười chấp thuận, không lộ dấu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469575/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.