Ngọc Châu đã nếm thử vài lần cứng rắn đối đầu với Thái úy đều là bất lực quay đầu. Vị đại nhân này từ trước đến nay ưa mềm không ưa cứng. Thế nên khi thấy Thái úy đánh giá nàng, nàng cũng chỉ cố sức dịu dàng nói: “Từ nhỏ ta và Nhị tỷ tình cảm rất tốt, lần này về Tây Bắc lâu rồi, hẳn là tỷ ấy rất nhớ ta. Lẽ nào ngay cả thư từ giữa tỷ muội kiểu này mà Thái úy cũng muốn đích thân Thái úy xem qua?” 
Từ sau khi mẫu thân nói hiện nay Bạch thị tham dự vào loạn cung đình, Nghiêu Mộ Dã cực kỳ khó chịu với chuyện trong và ngoài cung cấu kết với nhau. 
Hắn đã coi Ngọc Châu như thê tử của mình, tất nhiên đối với mấy chuyện hằng ngày này cũng yêu cầu nghiêm khắc, quyết không để nàng có liên quan đến phi tử trong cung, can thiệp vào gia sự của Thánh thượng. 
Thế nhưng ngẫm nghĩ lại thì Tiêu Phi kia ở trong cung cũng không được sủng ái cho lắm, mà Ngọc Châu thì khó lắm mới có được tỷ muội thân thiết, nếu cương quyết bắt Ngọc Châu đoạn tuyệt lui tới với Tiêu Phi, có khi tiểu nữ tử này lại trốn đến nơi không người mà tí tách rơi lệ mất… Nghĩ vậy, cuối cùng Thái úy cũng chậm chạp đưa phong thư kia đến tay Ngọc Châu, đồng thời nói: “Dù sao nàng ta cũng là phi tử trong cung, nàng lui tới với nàng ta cũng không thể thân cận như tỷ muội bình thường được.” 
Ngọc Châu lên tiếng đồng ý, lúc này mới được cầm thư, tranh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469566/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.