Ngọc Châu im lặng không nói gì nhìn Giác nhi, thở dài một hơi, cái gọi là phúc họa luôn đi đôi với nhau, chính là “nơi tránh nóng” mát mẻ kia kỳ thật cũng chẳng khác gì gần ngay Hỏa Diệm Sơn tùy thời có thể dâng trào a! 
Có điều may mắn là tòa Hỏa Diệm Sơn kia đã được núi non cao lớn trải dài ngàn dặm làm lá chắn, vừa hay đem hai người ngăn cách thành hai nơi. 
Sau khi ra khỏi Kinh thành, nàng tiện thể mang theo thư từ gửi cho Vương lang, mặc dù không nói rõ tình cảnh của mình, nhưng cũng báo cho hắn biết về sau không thể thuận tiện gặp nhau được nữa. Suy cho cùng lần này nàng đã bị hãm sâu vào trong cục diện rối loạn này, nàng không hy vọng Vương lang cũng bị kéo vào đó, nếu hắn hiểu được cũng nên trở về Tây Bắc thì tốt hơn. 
Có điều đường đi trở về Tây Bắc đã bị chiến tranh ảnh hưởng trầm trọng. Có thể dễ dàng nhìn thấy được nhiều bá tánh đến từ Bắc địa vì tránh chiến tranh mà giờ đây họ đang tụ tập ở hai bên sườn núi. Trên đường lúc này thật sự rất loạn. 
Giác nhi không khỏi bất ngờ vì quả thật đúng như dự kiến của Lục tiểu thư, sau khi ra khỏi Kinh thành, nàng không ngồi trên xe ngựa đẹp đẽ quý giá của Nghiêu gia, mà để chiếc xe ngựa đó tự đi trên đường, còn nàng ngồi trên chiếc xe ngựa mộc mạc của thương nhân, hơn nữa còn là “xe ngựa trống”. 
Đây là hình thức buôn bán thông thường ở bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469533/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.