Edit: Táo Mèo 
Viết xong chữ cuối cùng, Ngọc Châu xem lại một lượt rồi gấp phong thư, gọi Giác nhi đưa tới thương quán Tây Bắc giao cho thương nhân kia nhờ gửi đi. 
Mấy ngày sau đó, lần nào Thái úy tới cũng bị Ngọc Châu đóng cửa miễn tiếp khách. Thành thật mà nói, vài cái chốt cửa há có thể ngăn cản được Thái úy, chỉ cần hắn duỗi chân đá một phát là đi tong. Nhưng khi nhìn thấy nét mặt tiều tụy của Ngọc Châu, hắn lại không đành lòng quấy rầy nàng, cho nên hắn quyết định để nàng được ngủ ngon giấc. Đợi xong cuộc thi chạm khắc, hắn sẽ thanh toán khoản nợ này với nàng. 
Bởi vậy, Ngọc Châu có thể yên tâm chuẩn bị thủ tục cho cuộc tranh tài. 
Trong cuộc so tài lần này, các thợ thủ công điêu khắc ngọc sẽ phải biểu diễn tài nghệ trước mặt hoàng đế, cho nên trước cuộc thi, bọn họ cần phải giao dụng cụ mình hay sử dụng cho người trưởng quản chuyên phụ trách các vấn đề về an toàn trong cung ở nha môn Cấm vệ quân, sau khi được quan lại có chuyên môn chịu trách nhiệm kiểm tra, nếu không có vấn đề gì thì bộ dụng cụ sẽ được niêm phong trong rương và gửi lại nha môn Cấm vệ quân, tới khi bắt đầu cuộc so tài mới mở phong ấn. Còn thợ thủ công khi vào cung, trên người không được phép mang theo bất kỳ đồ vật sắc bén nào cả. 
Cho nên sáng hôm nay Ngọc Châu dậy sớm tra dầu lau chùi dụng cụ của mình, rồi dặn dò người hầu kiểm tra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469496/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.