Ngọc Châu vốn cho rằng mình đã quen với phong cách nói năng hùng hồn không nể nang gì của vị quý nhân này, nhưng khi nghe hắn thong thả đề nghị chuyện "Qua đêm" này nhẹ nhàng như uống trà thế này, vẫn bị cả kinh mở to hai mắt nhìn.
Cuối cùng nhẹ nghiêng đầu tránh ngón tay vô lễ của hắn đang đưa đến nói: “Dân nữ sống lâu ở vùng Tây Bắc, không biết tục lệ ở kinh thành …… Nhưng cho dù ở một trấn nhỏ vùng Tây Bắc, nếu nam nữ ngầm thương trộm nhớ nhau, thì mọi chuyện cũng như bắt đầu như nước dẫn vào mương máng, từ mương máng mới dẫn ra sông (*). Dân nữ…… Cảm thấy vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cùng Thái úy đại nhân…… Qua đêm……”
(Ý nữ 9 nói chuyện gì cũng từ nhỏ đến lớn, nhiều dòng nước thành mương, nhiều mương thành sông, tình cảm cũng nên bồi dưỡng từ từ)
Nghiêu thiếu ngày thường cao ngạo ít lời, nhưng không biết vì sao, mỗi lần gặp được này Tiểu Phụ, thìmột vài tính tình bất hảo khi còn nhỏ đều bắt đầu ngo ngoe trỗi dậy, cứ luôn suy nghĩ cân nhấc nên dùng từ ngữ nào để trêu đùa khuôn mặt nhỏ luôn giả vờ bình thản như gió thoảng mây trôi này.Từ "Qua đêm" này vốn chỉ có ba phần thật, bảy phần đùa. Nhưng khi nghe lời nàng nói, giống như cực kì am hiểu dân phong “Nước chảy thành sông" của vùng Tây Bắc này, không biết trước đây ở quê nhà, đã đào được mấy "Mương máng" rồi, trong lòng lập tức cực kì khó chịu, cố tình cúi đầu nhìn gương mặt sáng trong tinh khiết của Ngọc Châu: “Xem ra tiểu thư cũng là một người rất thành thạo trong vấn đề này, hiểu rõ về thú vui tao nhã như "mương máng và đóng cọc" hơn cả tại hạ, nếu tiểu thư câu nệ với tập tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469420/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.