Về chuyện tư tình nam nữ, trước giờ Ôn Tật Tài vẫn rất phóng túng. Hắn mặc dù phong lưu nhưng lại tự xưng là không hạ lưu, hái ngọc tìm hương đều là ngươi tình ta nguyện. Còn về chuyện lưu luyến kĩ viện câu lan*, cũng tuyệt đối không liên quan tới hắn. Dù sao thì việc dùng vàng bạc quyền thế đổi lấy nữ sắc làm sao có thể thể hiện hết được bản lĩnh nhân vật nổi tiếng như Ôn khanh hắn.
*Câu lan: nơi hát múa và diễn kịch thời Tống, Nguyên ở Trung Quốc
Nhưng bây giờ quay đầu lại phát hiện, những câu bản thân vừa nói lại bị người phía sau lưng nghe hết, bỗng nhiên lại nảy sinh ra cảm giác ngại ngùng khi bị người ta bắt thóp được trong một lần hiếm hoi đến câu lan.
Chỉ bởi vì vị mặc trang phục mây ngũ sắc xa hoa này, nam tử cả người tràn đầy khí chất quý tộc này không phải ai khác, chính là Nghiêu Mộ Dã, Nhị công tử Nghiêu gia của Đại Ngụy. Nghiêu gia trăm năm phú quý, năng lực nuôi dạy đến đời này chỉ có thể dựa tất vào vị Nhị công tử này.
Chỉ thấy tóc đen của hắn búi gọn trong mũ cao quấn, dây buộc rất dài ở phía sau đầu tung bay theo gió, làm nền cho đôi mắt nhỏ càng tăng thêm mấy phần mê hồn phong lưu, một thân trang phục tôn quý mềm mại rộng rãi, ống tay áo nhẹ nhàng lay động, nhìn vào vô cùng tiêu sái phiêu dật, thắt lưng thẳng tắp được vòng quanh bởi đai lưng rộng. Mũ cao rộng mang phong thái mức này ở nơi sa mạc Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/127421/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.