Một bóng xám từ ngoài cửa miếu từ từ hiện ra.
Người vừa xuất hiện là một lão ni mặc áo lam, mặt mày lạnh đến đỗi khiến người trông thấy cái nhìn thứ nhất sẽ không dám nhìn tiếp nữa, nhưng vì bà ta xuất hiện một cách bất ngờ, nên mọi người không thể chẳng nhìn, nếu chẳng phải bà ta đang cất bước di chuyển, mọi người sẽ cho rằng đây là một pho tượng điêu khắc chẳng có sinh mạng.
Chốn thiên hạ này lại có một con người mặt lạnh lùng đến thế và không hề có chút sinh khí được ư?
Sau lưng lão ni lại có một nữ ni trẻ tuổi, mặt mày rất xinh đẹp, nhưng vẫn lạnh lùng không kém với gương mặt lão ni.
Hai ni cô một lão, một trẻ từ từ bước tới giữa hiện trường và đứng nghiêm tại đó.
Trần Gia Lân lấy làm xúc động mãnh liệt, hắn nhận ra lão ni này chính là thầy trụ trì Tuyệt Thế am trên núi Cửu Lĩnh sơn, còn thiếu ni nọ là truyền nhân của lão.
Ánh mắt sắc bén như gươm của lão ni từ từ quét nhìn hiện trường một vòng, sau đó dừng tại gương mặt Trần Gia Lân.
Trần Gia Lân rùng mình rợn tóc gáy, hắn không thể giả đò chẳng nhận ra lão, thế rồi hắn chắp tay hành lễ nói:
- Dạo này lão tiền bối vẫn khỏe chứ?
Lão ni không trả lời cũng chẳng hoàn lễ, cứ chăm chăm nhìn vào mặt Trần Gia Lân không hề chớp mắt cái nào hết. Gương mặt lạnh như băng tuyết đã thay đổi, da mặt săn lại đang co rút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hong-linh-diep-ky/2147692/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.