Văn sĩ trung niên bĩu môi nói:
- Tốt nhất hai vị chớ hỏi thăm lai lịch của bản nhân!
Thất Tâm Nhân cười hắc hắc một tiếng nói:
- Lý thú cơ, lai lịch của các hạ thì cấm người ta hỏi... Vậy thì các hạ cũng không nên thắc mắc lai lịch của chúng tôi làm gì, biết điều hãy mau mau rời khỏi đây!
Hai mắt văn sĩ trung niên tia ra luồng sáng lạnh quét nhì hai người một cái, nói:
- Hai vị không cho biết lai lịch e rằng không xong đâu! Thất Tâm Nhân cười há há nói:
- Lý nào lại thế, các hạ theo dõi người đã phạm điều cấm kỵ giang hồ, tại hạ còn chưa truy cứu, thế mà các hạ ngang ngược truy vấn lai lịch của bọn này, thế thì giang hồ này còn công lý gì nữa?
Văn sĩ trung niên khí thế lấn người, nói:
- Bản nhân chẳng biết công lý gì cả! Thất Tâm Nhân nói:
- Vậy thì các hạ muốn gì đây?
Văn sĩ trung niên la lớn tiếng nói:
- Bản nhân không rảnh rỗi phí lời với các ngươi, hãy mau mau khai báo lai lịch, bằng không...
Trần Gia Lân lạnh lùng nói:
- Bằng không thế nào?
Sắc mặt Văn sĩ trung niên vội tối sầm lại, nói:
- Bản nhân đành động thủ gỡ khăn bịt mặt của hai ngươi ra. Trần Gia Lân dùng giọng mũi kêu hừ một tiếng nói:
- E rằng các hạ không đủ bản lãnh thế đâu? Thất Tâm Nhân tiếp lời nói:
- Nếu muốn động thủ, bất cứ một ai trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hong-linh-diep-ky/2147579/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.