Ngọc Địch thư sinh thất kinh nói :
- Bằng hữu kêu là Thất Tâm Nhân ư? Quả thực bản công tử chưa nghe nói bao giờ!
Dứt lời, gã suy nghĩ giây lát, bỗng buông tiếng cười như điên như cuồng nói :
- Hữu Tâm Nhân, Thất Tâm Nhân, đúng là kỳ diệu hết sức, hai vị hữu ý nghịch cho vui đấy ư?
Thất Tâm Nhân lạnh lùng nói :
- Không ai rảnh rỗi nghịch cho vui cả?
Ngọc Địch thư sinh xếch ngược đôi lông mày lên, bĩu môi nói :
- Nghe tranh luận lúc nãy của hai vị, hình như các người muốn đến Hoa Nguyệt biệt trang cầu hôn thì phải?
Hữu Tâm Nhân tiếp lời nói :
- Đúng thế, vấn đề khó xử bây giờ chính là Võ Lâm Tiên Cơ đồng thời ưng ý cả hai chúng tôi, đến nỗi nàng đã do dự bất quyết cho nên hai chúng tôi đành phải gặp nhau để giải quyết trước.
Ngọc Địch thư sinh mặt hơi biến sắc, bĩu môi nói :
- Vậy thì hai vị diễm phúc hết sức, đã được giang hồ đệ nhất mỹ nhân để ý tới, thế nhưng bây giờ là lúc thanh thiên bạch nhật, nên chọn lúc banđêm mà nói chuyện chiêm bao thì phải hơn!
Nói xong, gã buông tiếng cười há há một hơi dài.
Hữu Tâm Nhân nghiêng đầu nhìn Thất Tâm Nhân nói :
- Gã bảo rằng hai chúng ta đang nói chuyện chiêm bao?
Thất Tâm Nhân nói :
- Gã đang đánh rắm, thối đến khó ngửi vô cùng, chớ đếm xỉa gã làm gì,hai chúng ta lo giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hong-linh-diep-ky/2147573/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.