Trứng gà & tường cao.
Edit: Qing Yun
Sau khi trở về, Ôn Đông bị bệnh một hồi, là cảm mạo, mỗi năm bị vài lần.
Thiếu người đều phải trả lại. Cô vẫn kiên quyết đi dạy, kỳ thật thứ sáu cô chỉ có một tiết đứng lớp, nhưng là.... còn phải trả lại tiết học hôm trước nhờ Tạ Nguyên dạy thay.
Làm người khiếp sợ chính là, Tạ Nguyên xuất hiện ở trước cửa phòng học ngay sau khi hết tiết, đón nhận những ánh mắt ái muội lại quỷ dị của sinh viên, Ôn Đông thở dài bất đắc dĩ.
"Đã nói tới dạy giúp anh." Ôn Đông nhìn anh đầy ghét bỏ, "Anh tới làm gì, anh nhìn bọn nhóc này xem, đều nhìn chằm chằm chúng ta như là nhìn thấy phim truyền hình. Chơi vui sao?"
Tạ Nguyên cười cười: "Cô cho rằng tôi muốn đến à, giáo sư Dương kêu tôi đi ngang qua trường học thì đón cô luôn, đến ăn cơm ở nhà thầy."
Hai người tạt vào cửa hàng hoa rồi mới đến nhà Dương Ứng Đông. Nhìn thấy Dương Ứng Đông mặc tạp dề học nấu cơm với thím Trần trong phòng bếp, thật rất ra hình ra dáng.
Ôn Đông lấy bó mân côi trắng ra, tìm kéo sửa lại rồi cắm vào bình hoa, vừa lòng nhìn tác phẩm của mình, hỏi Tạ Nguyên, "Sư đệ, thế nào, đẹp đúng không?"
Tạ Nguyên liếc nhìn cô một cái, lại đến mân mê một hồi, chỉnh sửa lại mấy cánh hoa, lúc này mới nói với cô: "Đây mới gọi là nghệ thuật."
Hai người vì xem ai có mắt thẩm mỹ mà tranh luận mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-phan-doi-khong-co-doc/2159485/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.