Edit: Qing Yun
Bắt đầu từ tuần trước, công ty, phòng làm việc, nơi ở tạm thời của Chu Bạch Diễm đều bắt đầu lục tục thu được quà, đồ vật thiên kỳ bách quái gì cũng có.
Thú bông, chocolate, quần áo, đồng hồ, bánh kem tự làm, thư viết tay....
Đều là từ khắp nơi trên cả nước, nước ngoài, các trạm fans gửi lại.
Bởi vì sắp đến sinh nhật anh.
Đối với nghệ sĩ mà nói, sinh nhật có thể dùng để mưu cầu lợi nhuận. Anh muốn trải qua sinh nhật với fans, tổ chức hoạt động, dùng để kiếm tiền.
Đã nhiều năm anh chưa từng có một lần sinh nhật được thanh tịnh.
Kỳ thật tâm tình anh khá phức tạp, cảm thấy rất phiền, cũng cảm thấy may mắn. Phiền là quá trình sinh nhật rất nhàm chán, may mắn là có thể trải qua sinh nhật với nhiều người như vậy cũng khá tốt, nếu không có hoạt động, anh hẳn là sẽ uống rượu hoặc chơi game qua ngày, ngẫm lại sẽ cảm thấy mình có chút đáng thương.
Còn hoạt động, ít nhất có thể oán giận ngoài mặt, nói "Thật phiền."
"Anh Bạch Diễm, phải tắt di động." A Long ở bên cạnh nhắc nhở, máy bay sắp bay. Sau đó đưa cho anh một cái chocolate.
Anh nhận lấy, không lập tức tắt di động mà suy nghĩ một chút rồi gửi tin nhắn cho Ôn Đông:
"Ngày mai cô có rảnh không?"
Sau đó tắt máy.
Anh nhai chocolate, mang bịt mắt lên.
Bên trong trường đại học C, Ôn Đông đang ăn cơm trưa cùng Tạ Nguyên.
Hai người chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-phan-doi-khong-co-doc/2159483/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.