Thời gian cứ trôi qua nhưng một cơn gió thổi nhanh, gia đình ba người rộn ràng hạnh phúc biết bao, Tần Niên đã được sáu tuổi không biết giống ai mà Tần Niên tinh nghịch quậy phái khiến cho ai chăm cũng phải toát mồ hôi, Tần Ngôn vừa tắm cho Tần Niên xong thằng bé chưa kịp mặc quần áo vào đã chạy ra bên ngoài lấy đồ chơi, Tần Ngôn thở dài bất lực đi theo con trai. 
"Niên Niên đứng yên một chỗ cho ba mặc quần áo vào, nếu còn tùy tiện như thế thì đừng có trách ba." 
Tần Niên trần như nhộng đang mãi mê chơi đồ chơi không nghe Tần Ngôn nói gì, anh phải đi đến đó mặc quần áo vào cho thằng bé, Nhã Tịnh đang đứng ở dưới bếp làm bữa tối cho cha con Tần Ngôn, nghe tiếng cười khúc khích của Tần Niên cô cảm thấy rất hạnh phúc đôi môi cũng khẽ mỉm cười, Tần Ngôn vác Tần Niên trên vai đi xuống chuẩn bị dùng bữa, đầu chúi xuống nhưng Tần Niên rất thích những trò chơi mạo hiểm của ba mình. 
Hai cha con ngồi vào bàn ăn đợi Nhã Tịnh đem thức ăn đến, cô đang loay hoay làm nhanh tay, Tần Ngôn không nỡ thấy vợ cực nhọc liền đi đến phục giúp. 
"Để anh giúp." 
Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt vô cùng tình tứ thắm thiết, đột nhiên câu nói của Tần Niên phát tan bầu không khí đang lãng mạn. 
"Mẹ ơi lúc chiều ba đón con, cô giáo đã nhìn ba rồi nói nhỏ vào tai con khen ba đẹp trai." 
Nụ cười trên môi của Nhã Tịnh liền tắt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-mot-doi-dau-thuong/2655003/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.