Tần Ngôn đang trằn trọc suy nghĩ mãi đến chuyện đã xảy ra ở trung tâm thương mại, anh sợ Mạn Nhu sẽ không tin lại đến làm phiền mình, nhưng kết hôn với Nhã Tịnh là điều không thể nào, Tần Ngôn ngồi bật dậy đưa tay lên vò đầu bứt tóc. 
" Trời ơi phải làm sao đây." 
Vốn dĩ được nghỉ phép ở nhà để ngủ thật ngon giấc nhưng anh không thể nào ngủ được cứ mãi nghĩ đến chuyện nói dối với Mạn Nhu, Tần Ngôn quay trở lại quân khu để trốn tránh mọi chuyện, anh nghĩ nơi đây sẽ không ai đến làm phiền mình được. nhưng anh đã lầm ngày hôm nay có đến những hai người đến tìm mình mà còn là phụ nữ, Bạch Lãng chạy vào thông báo với Tần Ngôn một cách sốt sắn. 
" Có người tìm gặp anh." 
Tần Ngôn chao mày lại hỏi. 
" Là ai vậy ?" 
Bạch Lãng chưa kịp nói thì hai người đó đã xông vào phòng làm việc của anh, Mạn Nhu và Nhã Tịnh liếc nhìn nhau đầy sát khí, Tần Ngôn liền đứng lên ánh thầm nói với bản thân " Không xong rồi vốn định đến đây để yên tĩnh bọn họ xong thẳng vào đây luôn hay sao." 
Bạch Lãng nhìn thấy tình hình trước mắt khá là ngạt thở bản thân nên rút lui thì hơn. 
" Tôi đi đây anh tự giải quyết đi." 
Tần Ngôn nhìn theo phía Bạch Lãng ánh mắt đầy sự tha thiết nhưng anh ấy vẫn rời đi, anh đành phải một mình đối đầu với rắc rối này thôi, Mạn Nhu đi đến đưa cho Tần Ngôn một túi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-mot-doi-dau-thuong/2654782/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.