Lái xe cần sự tập trung, đừng hết nhìn đông lại nhìn tây, cũng đừng chần chừ.
Cho dù đây là con đường nhỏ hẻo lánh không có xe nào thèm chạy thì cũng không thể xem thường.
Chu Minh Xuyên cảm thấy đối với Mạnh Kiều tốt nhất là không nên lái xe.
Nhưng anh còn có một loại dự cảm mãnh liệt hơn, chính là người phụ nữ kia mỗi lần đều ôm quyết tâm muốn đụng chết anh mà tới.
"Chu Minh Xuyên!"
Một giọng nói nhỏ bé vang lên từ đáy hố.
"Chu Minh Xuyên!"
Lại một tiếng nữa.
Ngón tay Chu Minh Xuyên cầm chai nước suối hơi siết chặt, vỏ ngoài của chai nước bị bóp phát ra âm thanh tách tách.
Mặt trời hôm nay chói chang lạ thường, sau lưng anh lập tức nhễ nhại mồ hôi.
Sớm biết vậy thì đã không gửi tin nhắn cho cô, dù sao cô cũng sẽ tự tìm tới cửa.
Anh sải bước đi đến cái hố.
Chỗ này vốn là đất trống, khoảng thời gian trước có người muốn xây xưởng nhỏ ở chỗ này nên đào được một nửa đất, cuối cùng vẫn chê chỗ này quả thực quá hẻo lánh nên đã từ bỏ.
Hố đất cũng chỉ ở chỗ này.
Vốn cho rằng hố đất này cách xa đường đi, độ sâu cũng không lớn nên Chu Minh Xuyên không vội san bằng nó.
Vả lại căn bản sẽ không có ai lái xe đến chỗ này.
Nhưng người ở bên trong Maserati nhắc nhở anh thật sự có người có thể đâm thẳng xuống hố.
"Chu Minh Xuyên." Mạnh Kiều nhìn người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-180-dam/3418319/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.