Edit: Mộc
Tiếng loa nhắc nhở trên máy bay, còn 15 phút nữa sẽ hạ cánh. Chỗ ngồi trong khoang phổ thông khá hẹp, Từ Phẩm Vũ muốn duỗi người chút cho đỡ mỏi nhưng không tìm nổi khoảng trống để vươn tay.
Từ cửa sổ máy bay nhìn xuống, biển rộng xanh thẳm đang giấu mình giữa những đám mây mỏng manh. Ánh mắt cô lướt qua một quyển tạp chí kẹp ở sau ghế, trên bìa là một toà nhà khá quen thuộc, khách sạn Cảnh Lư nơi cô làm việc.
Có vẻ như Cảnh Lư nghiễm nhiên đã trở thành cảnh đẹp nổi tiếng của đảo Phỉ Châu. Xét ra thì cũng đúng, khách sạn này chiếm hết ưu đãi thiên nhiên nhờ vị trí cực đẹp, có thác nước, có hồ bơi, bên trong còn có cả sân golf rộng, đầy đủ mọi ưu thế.
Nếu không phải vì giá phòng cao quá thì cô đã phóng khoáng đặt một đêm ở phòng vip rồi.
Một đồng nghiệp nhờ đổi lịch làm với Từ Phẩm Vũ. Người này vào khách sạn trước cô hai năm, bình thường cũng rất hoà nhã, hay giúp đỡ cô nên Từ Phẩm Vũ không chần chừ mà nhận lời ngay. Làm liên tục mấy ngày đêm, bây giờ mới có được ngày nghỉ ngắn ngủi để đi thăm Đức Trí. Có điều chạy tới chạy lui đúng là càng mệt hơn.
Cô về đến khách sạn là hai giờ chiều, vào phòng nghỉ cắt hai gói cà phê hoà tan. Chỉ có cà phê, không thêm đường, nửa cốc nước lạnh, cô coi như thuốc Đông y uống một hơi cạn sạch.
Uống xong liền nhăn mặt le lưỡi, đắng đến mức đau cả họng.
Đang trong phòng thay đồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-cho-tham-huu-bach/974964/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.