Lúc kết thúc, Tô An nhìn ngọn đèn tường trên đỉnh đầu, mệt đến mức không muốn động đậy.
Mùi hương Eau de toilette thoang thoảng hoà quyện với hơi thở ái muội, ngay cả ánh đèn màu vàng cũng trở nên ái muội. Tô An mệt mỏi híp mắt nhìn Tô Diễn, xuyên qua kẽ hở nơi mí mắt, vẻ mặt luôn lạnh lùng của anh dưới ánh sáng ái muội ấy cũng lại dịu đi không ít.
“An An?’’ Trong giọng nói Tô Diễn mang theo cảm giác thỏa mãn, khàn khàn và gợi cảm.
Tô An chậm rãi nhắm mắt lại, không còn sức trả lời anh.
Tô Diễn nhìn hàng lông mày ướt đẫm mồ hôi của Tô An, đưa tay lấy áo choàng tắm mặc vào, cầm một chiếc khăn ướt đi ra khi khỏi phòng tắm, lau người cho Tô An.
Trong lúc mơ mơ màng màng, Tô An nghe thấy Tô Diễn lặp lại những lời vừa lúc nãy: “An An, sau này cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, em nhất định phải nói cho anh biết đầu tiên.’’
Tô An khẽ hừ một tiếng, theo bản nặng gật gật đầu.
Sang ngày hôm sau, tối qua bị Tô Diễn càn quấy một trận như thế, Tô An hoàn toàn không thể thức dậy nổi.
Cơ thể Tô Diễn đã tạo thành thói quen với đồng hồ sinh học nên đến giờ liền tỉnh, thấy Tô An nằm bên cạnh vẫn chưa thức dậy, anh cũng không đánh thức cô mà cầm điện thoại tuỳ tiện lật xem một vài tin tức tài chính kinh tế trên mạng.
Ánh nắng mùa thu dần dần ló dạng nơi phía chân trời, xuyên qua màn sương mù mờ mịt nhuộm những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-mot-tinh-yeu-nho/1301437/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.