Tô An rũ mắt xuống nhìn hai viên thuốc nằm yên tĩnh trong lòng bàn tay của Tô Diễn, chính là không có ý muốn uống thuốc.
Tô Diễn cũng không vội.
Cháo đậu đỏ đun sôi ùng ục mà nổi lên bong bóng, từng hạt gạo chắc nịch nở ra như hoa, mùi hương thơm ngọt tản ra.
“Tôi không ---” hai chữ uống thuốc chưa nói xong, trong miệng Tô An bị nhét vào hai viên thuốc.
Lớp bên ngoài của thuốc cảm con nhộng rất đắng, trượt vào trong miệng liền trở nên mềm tan ra, bột phấn bên trong càng đắng hơn.
Tô An sợ đắng, lúc cô còn nhỏ, mỗi lần thay mùa lúc nào cũng bị cảm, trong thuốc Đông y đút cho cô đều phải bỏ thêm đường đỏ, trong canh tuyết lê nấu với lá sơn tra đều phải cho thêm không ít đường phèn, sau khi kết hôn với Tô Diễn cô mới có lần đầu tiên uống thuốc cảm con nhộng chát chát, sau này sự đau khổ nhận được từ trên người Tô Diễn cũng tới tấp giống như uống thuốc cảm vậy.
“Khụ khụ.” Tô An bị vị đắng nồng đậm trong miệng làm cho sặc đến bắt đầu ho khan.
Tô Diễn bưng ly nước: “Tự em uống hay là anh đút cho em?”
Tô An nghe xong, cướp lấy ly nước trong tay Tô Diễn, ngửa đầu một hơi uống hơn một nửa.
Dòng nước ấm áp đưa thuốc con nhộng đắng chát vào yết hầu, thực quản, trong mũi cũng bắt đầu xâm lấn, Tô An nhắm mắt lại, lông mi ở đuôi mắt bị nước mắt làm ướt nhẹp.
Lúc cô và Tô Diễn kết hôn đang là giữa mùa hè, ở với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-mot-tinh-yeu-nho/1301420/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.