Năm năm trước, cô vì muốn báo thù mà thiếu chút nữa đã giết chết đi Nghiêm Túc, có thể nói hận thù che mắt người thường, và cô cũng chỉ là người thường mà thôi. Năm năm sau, cô cuối cùng cũng được phóng thích ra thế giới bên ngoài, bắt đầu một cuộc sống mới, làm lại tất cả, dẹp bỏ chuyện cũ, chuyện xưa, cô muốn tạo dựng một cuộc sống bình yên.
Từ đó về sau, không hiểu cơ duyên nào, cuộc sống của cô lại có thêm một loại hương vị mang tên Nghiêm Túc. Nếu nói xui xẻo là đạp lên đống cứt trong lúc làm việc tốt, thì có lẽ Nghiêm Túc còn tốt hơn đống cứt, đạp lên hắn mà khiến cô vui vẻ cũng nên. Từ đâu một con người không biết đúng sai, sợ hãi đến bên cạnh cô. Cô cũng không nghĩ bản thân có thể vì hắn mà rung động. Nhưng thời gian cứ thế trôi qua, tình cảm mỗi ngày một lớn, sự xuất phát từ đâu? Cô cũng không rõ. Cô chỉ biết từ bao giờ cô đã yêu sự dịu dàng của hắn, muốn thấy hắn mọi ngày, sự xuất hiện của hắn chính là lý do và động lực để cô có một cuộc sống mới tốt hơn.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.