Editor: tieudangnhi
Trên người hắn không có mặc ngoại bào, mặc dù mặc sườn phục, nhưng đằng long mua nanh múa vuốt kia vẫn làm cho Cẩm Ngôn cả kinh bỗng chốc tỉnh táo lại. Nàng nhanh chóng đứng dậy, mới phát giác, trên người lại nhiều thêm một kiện quần áo, tơ vàng ngân tuyến, phi long đằng vân giá vũ, không là long bào thì là cái gì?
Mà trong thiên hạ, người có thể ở trong hoàng cung minh mục mặc long bào, không phải hoàng đế Tần Phi Mặc thì còn có thể là ai?
Long bào kia theo nàng tuỳ tiện đứng dậy liền linh hoạt rơi trên mặt đất, Cẩm Ngôn kinh ngạc một chút, sau đó cuống quít đứng khom người nhanh chóng đem long bào nhặt lên, lại cẩn thận phủi phủi bụi đất, xong rồi mới hai tay dâng lên, tiến lên một bước quỳ gối trước mặt Tần Phi Mặc hành lễ nói :”Thần nữ không biết Hoàng thượng giá lâm, thật thất lễ, vạn mong Hoàng thượng thứ tội!”
Tần Phi Mặc phiêu lượn liếc mắt nhìn động tác của nàng, lúc lâu mới đem tằm mắt từ trên người nàng thu lại, bưng trà trên bàn lên nhấp một ngụm, thản nhiên nói :”Miễn lễ!”
Cẩm Ngôn đứng dậy, trong lòng đến cùng cũng không yên, bốn phía trời đã tối, trong đình cũng đã lên đèn, nàng không biết bản thân đến cùng đã ngủ bao lâu? Tần Phi Mặc lại ở trong này ngồi bao lâu? Mà hắn đến đây để làm gì, ngồi ở trong đình nào làm chi chứ? Ít nhất, nàng cũng không cho rằng, một ông vua của một nớc sẽ nhàn tình nhã trí nhìn một người quái dị ngủ, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-vuong-nich-sung-kinh-the-y-phi/1593936/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.