Sự kiện từ sau ngày đại hôn, Tướng quân phủ liền tăng cường phòng hộ, ngoại trừ Bích Thuỷ ra, Ôn Hằng còn cố ý phái hai thân tình của mình ngay đêm luân phiên canh giữ, cứ như vậy, nửa tháng sau liền trở nên yên tĩnh hơn, Cẩm Ngôn ngày ngày trong phòng đọc sách, tuy rằng Mạch Sở Tuyệt không thường đến, nhưng cứ cách vài ngày cũng sẽ phái người đưa một ít thư đến, Ôn Hằng vì làm cho nàng an ổn ở lại Tướng quân phủ, cũng tìm rất nhiều sách y, thậm chí còn cấp cho nàng một số dược liệu, Cẩm Ngôn vốn có nền tảng, học thêm những thứ này càng thêm có ít, cho đến một tháng sau, ngày lễ trăng tròn, thánh chỉ trong cung liền truyền đến, nói là Thái Hậu ân điển, mời một nhà ôn thị vào cung, cùng Hoàng hậu Ôn Ca Ngâm hưởng ngày hội đoàn viên.
Dù sao cũng là tết trung thu, ngoại trừ một nhà Ôn thị là trường hợp đặc biệt ra, trong yến hội ngồi đều là văn võ bá quan, trận thế rất lớn, Cẩm Ngôn ngồi ở bên cạnh vợ chồng Ôn thị, cũng không biết là cố ý hay vô tình, đối diện nàng, chính là Tần vương, ánh mắt hai người nhìn nhau, Cẩm Ngôn ngây người ngẩn ra, Tần vương mỉm cười với nàng, nâng ly rượu lên một hơi uống sạch, cái cốc ở trong tay Cẩm Ngôn, không hiểu sao, lại có chút nóng bỏng.
Từ sau lần từ biệt của hai người ở Lưu Danh lâu, Ôn Hằng tất nhiên là tự mình đi đến Tần vương phủ cảm tạ, lại bì Tần vương một câu “ Nhạc phụ đại nhân”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-vuong-nich-sung-kinh-the-y-phi/1593935/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.