Những ngày sau đó Diệp Bắc Minh luôn lảng vảng quanh nhà Lưu An An, nhưng lần nào cũng bị Pi Pi đuổi đi, chỉ là lần nào tới anh cũng mang theo xúc xích và pate ngon tuyệt để tiếp cận nó, hơn nữa lại không thấy cô ngăn cản nên nó và anh dần dần quen thân với nhau.
Thấm thoát thời gian đã qua một tháng, vườn hoa ly ly của Diệp Bắc Minh nở rộ trông vô cùng xinh đẹp, mỗi ngày anh đều hái một bó qua tặng cho cô nhưng đều bị nhốt ở ngoài cửa không gặp.
Diệp Bắc Minh không nản lòng mà tiếp tục kế hoạch theo đuổi vợ yêu của mình, bây giờ đến lượt anh tán tỉnh cô rồi.
Lưu An An bị phiền chịu không được, cuối cùng hẹn anh ra nói chuyện.
Hai người đi dạo trên con đường mòn thơ mộng của làng quê, anh ríu rít bắt chuyện với cô nhưng cô căn bản không đáp lời anh, cuối cùng khi hai người đi vào một quán cà phê, cô mới mở miệng:
“Bao lâu thì anh trở về nước?”
Diệp Bắc Minh giúp cô bỏ đường vào cà phê rồi nói:
“Vợ của anh ở đâu thì anh ở đó, muốn về thì hai chúng ta cùng về.”
Lưu An An nhíu mày.
“Diệp Bắc Minh, chúng ta đã ly hôn rồi, anh bám theo tôi làm gì?”
Không đợi anh nói ra những lời cà rởn bông đùa, cô đã nghiêm mặt lên tiếng:
“Chúng ta chia tay trong hòa bình không tốt sao?”
Diệp Bắc Minh cụp mắt xuống, biểu cảm cũng trầm buồn rất nhiều, anh nói:
“Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471585/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.