Vốn dĩ Lưu An An đột nhiên phát cuồng đã khiến tâm trạng của Diệp Bắc Minh trở nên tệ hại, bây giờ nghe bà Hằng nói vậy, anh trực tiếp nổi điên chất vấn bà:
“Ba năm trước chính mẹ ép buộc con phải cứu An An, bây giờ cũng là mẹ kêu con ly hôn, hôn nhân của con là trò đùa trong mắt mẹ sao?”
Bà Hằng thở dài nói:
“Chuyện ép con cưới An An thật sự là lỗi của mẹ, mẹ đã nhận ra mình sai rồi, chỉ vì ý muốn của mình mà hại đời con gái nhà người ta, Bắc Minh, coi như mẹ xin con, buông tay con bé đi.”
Diệp Bắc Minh lắc đầu, hốc mắt đỏ ngầu, khổ sở nói:
“Con không muốn ly hôn.”
Anh vừa mới nhận ra mình yêu Lưu An An rồi, sao có thể ly hôn?
Bà Hằng cũng không biết nói sao con trai của mình hiểu, không phải anh muốn hay không mà là tổn thương anh tạo ra cho Lưu An An quá lớn, nếu còn tiếp tục dây dưa, bà sợ cô sẽ làm chuyện dại dột.
“Bắc Minh, mọi chuyện cũng ra nông nỗi này rồi, còn cố chấp chỉ càng khiến An An đau khổ mà thôi, nếu con muốn bù đắp cho nó thì cắt đứt đoạn nghiệt duyên này là tốt nhất.”
Diệp Bắc Minh còn muốn nói gì đó nhưng bà Hằng đã ngăn lại.
“Con suy nghĩ thật kỹ đi, khúc mắc giữa hai đứa là một sinh mệnh trẻ con, đây là vết thương không cách nào lành lại được trong lòng mỗi một người mẹ, con muốn ích kỷ giữ An An lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471570/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.