Lưu An An dè dặt đứng dậy đi theo Diệp Bắc Minh vào phòng, anh ngồi trước bàn làm việc còn cô vào phòng tắm tắm rửa.
Dòng nước xối lên da thịt non mịn của cô, khiến đầu óc của cô tỉnh táo thêm vài phần.
Nếu hỏi cô cảm thấy mệt mỏi không? Câu trả lời chắc chắn là có, nhưng dù vậy cô vẫn sẽ không ly hôn, vì để cho con mình có cha và không lặp lại vết xe đổ của mình, bất cứ giá nào cô cũng phải giữ Diệp Bắc Minh lại cho bằng được.
Tắm xong, Lưu An An đi ra ngoài, lúc này Diệp Bắc Minh vẫn đang làm việc, hôm nay bị dày vò cả ngày toàn thân cô đều mệt mỏi, vừa định đặt lưng xuống giường ngủ thì đã bị một cánh tay khỏe mạnh kéo ngược lại.
Lưu An An giật mình thốt lên:
“Anh làm gì vậy?”
Cô theo bảo năng ôm bụng mình cảnh giác nhìn Diệp Bắc Minh, thấy cô kích động như vậy, trong lòng anh đột nhiên không vui:
Anh l.u.ồ.n t.a.y vào á.o n.g.ủ của cô, x.o.an.ắ.n cặp đ.ồ.i n.ú.i cao ngật phía trong.
Ngoại trừ khuôn mặt giống với người anh thầm yêu ra, cơ thể của cô cũng rất hợp khẩu vị với anh.
“Làm gì à? Đương nhiên là làm chuyện người lớn.”
Bờ n.g.ự.c trần rắn chắc của anh dán vào tấm lưng của cô, d.a .t.h.ị.t cọ xát, lửa nóng bốc lên.
Lưu An An vùng vằn cố thoát ra khỏi kìm kẹp của Diệp Bắc Minh, nói:
“Em đang mang thai.”
“Tôi biết. Nhưng liên quan gì tới tôi?”
Đã mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471548/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.